Thẩm Độ dọn dẹp xong phòng ngủ, nước lê cũng nấu gần xong.
Anh cẩn thận bưng bát nước lê nóng hổi ra ngoài, thổi nguội từng muỗng rồi đút cho Tống Nam Tinh. Cậu hơi ngại, muốn tự mình làm, nhưng cánh tay mềm nhũn đến mức không nhấc lên nổi. Ngược lại, Thẩm Độ nghiêm mặt nói: "Nếu em còn động tới động lui, anh đành phải ôm em vào lòng mà đút cho em đấy."
Tống Nam Tinh: "..."
Cậu thành thật ngậm miệng lại, cụp mắt xuống, uống từng ngụm nước lê, ngoan ngoãn vô cùng.
Thấy cậu không giãy giụa nữa, nét mặt Thẩm Độ dịu đi, kiên nhẫn đút hết bát nước lê cho cậu.
"Muốn xem TV một lúc nữa hay đi nghỉ?"
Tống Nam Tinh vừa trải qua ác mộng, theo bản năng bài xích giấc ngủ, liền lắc đầu: "Chưa muốn ngủ." Nghĩ đến các chi tiết trong giấc mơ, cậu do dự một chút rồi nói: "Anh có thể vào phòng ngủ phụ, giúp em lấy giấy đăng ký kết hôn của cha mẹ em trong ngăn kéo không?"
Thẩm Độ nghe vậy, lập tức vào phòng ngủ phụ tìm giấy kết hôn.
Tống Nam Tinh nhìn tờ giấy cũ kỹ, thời gian quá lâu khiến bức ảnh chân dung trên giấy bị phai màu, bóng người trở nên mờ mịt. Bên cạnh bức ảnh có dòng chữ ghi tên người sở hữu: "Đỗ Thi Lâm".
Từ trước đến nay, cậu luôn nghĩ đây là tên của mẹ mình. Nhưng trong giấc mơ, những ký ức ấm áp đó đều do Nguyễn Mai để lại.
Nguyễn Mai chưa kịp làm mẹ của họ đã bị Tống Thành biến thành quái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-ta-than-gia-dang-nhan-loai/2859780/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.