Nghe câu cuối cùng, khóe miệng Tống Nam Tinh giật giật. Cậu nhìn bạn trai mình bằng ánh mắt một lời khó nói hết.
Giáo sư Thẩm mím nhẹ môi mỏng, sự chần chừ vừa đủ khiến anh trông vô cùng chính trực, chẳng có chút dáng vẻ muốn thừa cơ lợi dụng.
Tống Nam Tinh khẽ nhướng mày, cố ý nói: "Nếu anh không muốn thì thôi..."
Chưa kịp nói hết thì bị giọng trầm thấp cắt ngang: "Được."
Những tiếng líu ríu không biết đã im lặng từ lúc nào, giáo sư Thẩm xoa đầu người yêu, nói: "Tối nay anh ở lại."
Tống Nam Tinh lặng lẽ bĩu môi, thầm nghĩ đúng là giả vờ đứng đắn, tay thì đẩy anh: "Vậy anh mau đi tắm đi."
Dưới sự thúc giục của cậu, Thẩm Độ sang phòng bên lấy đồ ngủ và khăn tắm.
Mười mấy phút sau, anh bước ra từ phòng tắm, mang theo hơi nước ẩm ướt, quanh eo chỉ quấn khăn tắm. Hương cam tươi mát lập tức bao trùm, là mùi sữa tắm mà Tống Nam Tinh thường dùng.
Cậu hít hít mũi, cảm thấy mùi hương quen thuộc bỗng nhiên trở nên ngòn ngọt.
Cậu bế ba đứa ra ngoài phòng ngủ, sau đó giấu đầu lòi đuôi rót một cốc nước, vừa uống vừa không tự chủ liếc nhìn Thẩm Độ.
Đây là lần đầu tiên Thẩm Độ chính thức ngủ lại nhà cậu.
Tuy biết bạn trai có dáng người rất đẹp, nhưng đây là lần đầu tiên Tống Nam Tinh được nhìn không chút cản trở.
Thẩm Độ có dáng người tam giác ngược tiêu chuẩn, khăn tắm trắng quấn quanh eo săn chắc. Giọt nước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-ta-than-gia-dang-nhan-loai/2859782/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.