Nhiều người trong khu vực tập trung, dù là công khai hay ngấm ngầm, đều để ý đến động tĩnh trong quán trọ. Bàng Cương là người đầu tiên vào, các thần quyến khác cũng muốn thử, nhưng không ai muốn mạo hiểm. Bàng Cương có năng lực đặc biệt, thích hợp để thử sâu cạn trước.
Ai ngờ Bàng Cương giỏi lẩn trốn nhất, chỉ vào trong chưa đầy hai mươi phút đã thành một đống bùn nhão bị ném ra ngoài.
Ông chủ Khâu phủi tay rồi quay người trở lại quán trọ, Chu Huyền đi phía sau, ánh mắt quét qua bóng tối một vòng, sáu con mắt đỏ rực trên trán chuyển động toát lên hơi nóng. Anh ta đảo mắt trong bóng tối một lúc, rồi cùng ông chủ Khâu bước vào, thuận tay đóng cửa.
Bàng Cương với cơ thể sụp đổ, tứ chi vặn vẹo, như một đống rác mềm nhũn nằm bên tường. Hai con mắt hắn đã rơi khỏi hốc mắt, đảo loạn trên khuôn mặt sưng phù, ánh mắt hướng về các thần quyến đang lén lút quan sát trong bóng tối như cầu cứu.
Thần quyến ở hoang dã quá quen với loại "bùn nhão" này. Đây là dấu hiệu của việc nhìn thấy thứ không nên thấy, cơ thể không thể chịu đựng được áp lực mà sụp đổ. Tuy chưa hoàn toàn mất trí, nhưng với tình trạng này, thà để cho đầu óc hoàn toàn điên loạn còn dễ chịu hơn nhiều.
Không ai dám cứu hắn, ở hoang dã không có phong tục "thấy người gặp nạn rút đao tương trợ", nhưng Bàng Cương đã sống sót bao năm nhờ vào khả năng của mình, chắc chắn giấu nhiều thứ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-ta-than-gia-dang-nhan-loai/2859789/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.