Chu Huyền rời đi, Tống Nam Tinh giơ đèn pin lên, một mình bước vào khu rêu phong.
Khu vực này thoạt nhìn không khác gì những nơi đầy rêu xung quanh, nhưng khi đến gần, cậu cảm nhận được trường năng lượng ở đây khác hẳn. Ngay khi vừa tiếp cận, cậu lập tức cảm thấy bị bài xích mạnh.
Cảm giác ấy biến mất rất nhanh, hình như khu rêu đã mở cửa chào đón cậu.
Tống Nam Tinh tiến vào, trông thấy một căn nhà phủ rêu xanh. Ngôi nhà không lớn, lớp sơn cũ kỹ lộ ra giữa kẽ rêu, trông giống hệt căn nhà gạch ngói thời thập niên 80-90 mà cậu từng thấy trên TV.
Cậu đẩy cửa bước vào, bắt gặp Sở Yên đang ngồi bên bàn đọc sách. Gương mặt cô trông trẻ hơn nhiều, đường nét dịu dàng, khoảng ngoài hai mươi, hoàn toàn không có nét lạnh lùng của đội trưởng tổ hành động.
Đứng ở cửa, Tống Nam Tinh do dự gọi: "Đội trưởng Sở?"
Sở Yên đặt sách xuống, quay đầu nhìn cậu: "Tôi đã đợi cậu rất lâu, cuối cùng cậu cũng đến."
Tống Nam Tinh thoáng chần chừ: "Đội trưởng, sao chị lại thành ra thế này?"
Sở Yên giải thích đơn giản: "Nơi này là 'trụ cột' của tôi."
"Trụ cột?" Lần đầu nghe thuật ngữ này, mặt Tống Nam Tinh hiện chút khó hiểu.
"Khi sức mạnh đạt đến một mức độ nhất định, người dị năng lực và thần quyến sẽ tìm thấy 'trụ cột' của mình. Trụ cột là mỏ neo giúp ổn định tinh thần, tránh rơi vào điên loạn. Chúng tôi gọi nó là 'trụ cột'. Nghiên cứu về nó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-ta-than-gia-dang-nhan-loai/2859804/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.