Ấn Tô ngụy trang không lộ sơ hở, đưa Tống Nam Tinh đến địa điểm đến.
Trên xe, cả hai không trò chuyện gì thêm. Sau khi trả tiền xe, Tống Nam Tinh quay về khu chung cư.
Căn hộ yên tĩnh, không có dấu hiệu gì bất thường. Có vẻ Thẩm Độ ở nhà một mình không gây ra chuyện gì lớn, Tống Nam Tinh thở phào nhẹ nhõm, mở cửa bước vào.
Cửa vừa hé ra hai gang tay, một xúc tu liền lao ra nhanh như chớp, quấn lấy eo cậu, kéo vào trong rồi đóng sập cửa lại.
Tống Nam Tinh đột ngột bị đè vào tường. Nhưng thay vì bề mặt cứng rắn, thứ sau lưng cậu là một mạng lưới mềm dẻo do xúc tu đan vào nhau. Ngay sau đó, một cơ thể lạnh lẽo áp sát vào người cậu.
Thẩm Độ vùi đầu vào hõm cổ cậu, lồng ngực phập phồng dữ dội, hơi thở gấp gáp.
Tống Nam Tinh vô thức ngẩng đầu, ánh mắt lướt qua chiếc ba lô bị mở tung, bên trong có vài bộ quần áo gọn gàng bị lục lọi tơi bời. Lũ xúc tu đang cuộn chúng lại thành từng đống nhỏ, rồi thay phiên nhau thọc đầu xúc tu vào trong như thể tìm kiếm thứ gì đó.
Tống Nam Tinh thở hắt ra, giơ tay túm lấy tóc Thẩm Độ, giọng khàn khàn: "Em đã tìm được nhà, anh có muốn dọn đi không?"
Người đàn ông đang vùi trong cổ cậu lúc này mới dừng động tác, đôi mắt đen nhánh nhìn cậu, đáy mắt còn sót lại chút vội vã. Anh chớp mắt, hơi thở lạnh lẽo phả lên mặt cậu, cọ chóp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-ta-than-gia-dang-nhan-loai/2859809/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.