🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tống Nam Tinh nhận được tin cầu cứu của Trình Giản Ninh khi vừa đến Trung Tâm Tiếp Nhận.

 

Viên thủy tinh mang theo bên mình hơi nóng lên, các bào tử dữ liệu bên trong liên tục va chạm vào thành kính. Tống Nam Tinh vừa lấy ra liền nghe thấy giọng nói gấp gáp của Trình Giản Ninh: "Mau tới cứu giá!"

 

Nghe thấy tin nhắn, Tống Nam Tinh thoáng thở phào nhẹ nhõm. Còn tâm trạng đùa giỡn chứng tỏ tình huống của Trình Giản Ninh chưa đến mức quá tệ.

 

Cậu cất viên thủy tinh, cẩn thận tìm chỗ ẩn nấp, di chuyển đến gần khu vực ngoài Trung Tâm Tiếp Nhận. Cậu nhạy bén nhận ra không khí nơi này có gì đó không đúng.

 

Âm thầm quan sát một lúc, Tống Nam Tinh phát hiện Trung Tâm Tiếp Nhận bên ngoài trông không khác bình thường, thực chất đang trong trạng thái giới nghiêm. Lực lượng canh gác thoạt nhìn lỏng lẻo, nhưng nếu quan sát kỹ sẽ thấy ngoài bốn người gác ở cổng chính, còn có không ít nhân lực ẩn nấp trong tối.

 

Những kẻ này hoặc nấp trong các tòa nhà, hoặc ẩn mình sau chướng ngại vật ngoài trời, vô cùng cẩn trọng, người bình thường khó có thể nhận ra.

 

Nhờ chế độ bổ sung dinh dưỡng của Thẩm Độ, Tống Nam Tinh cảm thấy mình nhạy bén hơn rất nhiều đối với mọi thứ xung quanh. Cậu tập trung phân biệt các hơi thở, lập tức nhận ra nguy hiểm ẩn giấu trong bóng tối.

 

Kiểu phòng thủ ngoài lỏng trong chặt này, chẳng khác nào đang chờ đợi ai đó tự chui đầu vào bẫy.

 

Tống Nam Tinh ôm thỏ bông trong tay, trầm ngâm một lúc, nghĩ thầm không lẽ đang chờ bắt mình?

 

Cậu mở WeChat, nhấp vào hộp thoại với Trình Giản Ninh, định hỏi tình hình bên trong Trung Tâm Tiếp Nhận thế nào. Soạn tin xong, cậu lại chần chừ. Nếu cái bẫy này thực sự được giăng ra để nhắm vào cậu, vậy thì kẻ đứng sau chắc chắn biết cậu đã quay về. Liệu có khả năng, liên lạc giữa cậu và Trình Giản Ninh cũng bị theo dõi không?

 

Nếu là Trung Tâm Tiếp Nhận trước đây, Tống Nam Tinh sẽ không quá lo lắng. Nhưng bây giờ nơi này đã rơi vào tay phái Tạo Thần của Viện Nghiên Cứu Trung Ương, thậm chí còn có mối quan hệ mật thiết với Tống Thành, cậu không thể không cẩn trọng hơn.

 

Nghĩ vậy, cậu không gửi tin cho Trình Giản Ninh nữa, mà liên hệ với Ấn Tô, hỏi cô có bao nhiêu người ở Trung Tâm Tiếp Nhận và có biết tình hình hiện tại không.

 

Phương thức liên lạc của Ấn Tô được mã hóa, không lo bị theo dõi.

 

Vài phút sau, cô trả lời: Trung Tâm Tiếp Nhận đột ngột phong tỏa, hiện tại không tiện liên lạc với người bên trong, tình hình cụ thể chưa rõ.

 

Ngay sau đó hỏi: Cậu đang ở Trung Tâm Tiếp Nhận?

 

Tống Nam Tinh đáp: Hình như bọn họ biết tôi đã quay lại, muốn giăng bẫy dụ tôi vào.

 

Trình Giản Ninh đang ở bên trong, hơn nữa còn mất liên lạc. Dù thế nào cậu cũng không thể khoanh tay đứng nhìn.

 

May mắn là đối phương muốn bắt cậu, vậy nên "mồi nhử" Trình Giản Ninh vẫn còn giá trị lợi dụng, ít nhất trước mắt chưa gặp nguy hiểm đến tính mạng. Cậu vẫn còn thời gian.

 

Ấn Tô không ủng hộ việc cậu một mình xông vào hang hổ. Nhưng nghĩ đến chuyện người bên trong là bạn của Tống Nam Tinh, nếu khuyên cậu đừng đi thì chẳng khác nào bảo cậu bỏ mặc bạn mình. Cô không nói gì thêm, chỉ dặn dò: Nếu nhất định phải vào thì cẩn thận. Nếu cần giúp đỡ, có thể liên hệ với những người này, họ sẽ hỗ trợ cậu.

 

Ấn Tô gửi qua một danh sách khoảng mười người, tất cả đều là nội gián được cài vào phái Tạo Thần.

 

Tống Nam Tinh ghi nhớ danh sách này, rồi nhìn về phía cổng chính, nơi mấy tên lính gác đang qua lại. Cậu cân nhắc liệu có thể đánh ngất một tên rồi lấy đồ bảo hộ của người ta để trà trộn vào hay không.

 

Rất nhanh cậu từ bỏ ý định này. Họ đều là người của Viện Nghiên Cứu Trung Ương. Công nghệ của Thành Phố Trung Tâm tiên tiến hơn Đồng Thành rất nhiều, ai biết được họ có trang bị loại công nghệ theo dõi nào không? Nếu lính gác bị tấn công khiến hệ thống tự động phát cảnh báo định vị, thì cậu sẽ lộ ngay.

 

Nghĩ tới nghĩ lui, trà trộn vào từ một nơi kín đáo vẫn là lựa chọn an toàn hơn.

 

Cậu nhớ tới việc Thẩm Độ giả danh giáo viên đại học Đồng Thành, cúi đầu nhìn con rối trong tay: "Bé có thể thay đổi nhận thức của bọn họ, khiến họ nghĩ anh cũng là một lính gác không?"

 

Mất một người có thể khiến hệ thống báo động, nhưng thêm một người thì chưa chắc.

 

Tống Nam Tinh đã chuẩn bị tinh thần, nếu con rối không làm được, cậu sẽ gọi Thẩm Độ đến hỗ trợ. Kết quả con rối rất nhiệt tình gật đầu.

 

Tống Nam Tinh vui vẻ, cúi xuống hôn mạnh lên cái đầu gỗ trơn nhẵn của nó, cười nói: "Vậy thì nhờ bé nha."

 

Đôi mắt tròn xoe của con rối thoáng mở to, có chút ngượng ngùng, ngón tay cũng bẽn lẽn vân vê nhau. Đồng thời, những ký hiệu đen tuyền chậm rãi bò ra từ hốc mắt tối om của nó, men theo bóng tối trên mặt đất, lặng lẽ xâm nhập vào Trung Tâm Tiếp Nhận.

 

Tống Nam Tinh âm thầm nín thở, phát hiện những ký hiệu đó chia thành nhiều hướng, dễ dàng xâm nhập vào hệ thống phòng thủ của Trung Tâm Tiếp Nhận. Một phần bám lên các lính gác bên ngoài, lượng lớn hơn thì bò như đàn kiến về phía các vị trí ẩn khuất hơn, có lẽ là tìm kiếm nhóm người ẩn nấp trong tối.

 

Chờ một lúc, con rối nắm lấy tay Tống Nam Tinh, kéo cậu đi về phía trước.

 

Tống Nam Tinh ôm thỏ bông bước ra khỏi chỗ ẩn nấp, quả nhiên nhìn thấy các lính gác nghiêm nghị quan sát cậu, coi cậu là một trong số họ: "Đã tìm thấy người chưa?"

 

Tống Nam Tinh lắc đầu: "Chưa. Mọi người cứ tiếp tục canh gác, tôi sẽ đi kiểm tra chỗ khác."

 

Nói xong, cậu thản nhiên bước vào bên trong.

 

Vừa đi, cậu vừa trò chuyện với con rối qua vòng thần kinh: "Có ai có thể nhận ra ngụy trang của bé không?"

 

Con rối chậm rì rì giải thích: "Bản thân, không thể. Tinh Tinh, có thể."

 

Ý là nếu tự nó ngụy trang, thì không ai có thể phát hiện ra. Nhưng vì Tống Nam Tinh đang mượn năng lực này, nên vẫn có nguy cơ bị nhìn thấu.

 

Tống Nam Tinh đoán rằng điều này có liên quan đến năng lực mạnh yếu của bản thân. Dù sao Thẩm Độ cũng là một tà thần, sự tồn tại của anh vốn là bug quy tắc, người khác không nhìn thấu được ngụy trang của anh là điều bình thường.

 

Vì có khả năng bị lộ, để đảm bảo an toàn, Tống Nam Tinh quyết định điệu thấp, mau chóng tìm Trình Giản Ninh rồi rút lui.

 

Hơn nữa, nhóm người theo dõi khu chung cư Hạnh Phúc quay trở lại Trung Tâm Tiếp Nhận, khiến cậu nghi ngờ rằng Tống Thành đang ở đây.

 

Trước khi tìm thấy Trình Giản Ninh, tốt nhất vẫn là đừng kinh động đến họ.

 

Nhờ có năng lực của con rối che giấu, Tống Nam Tinh ngụy trang thành đội trưởng một đội tuần tra, đi xung quanh "kiểm tra công việc". Nếu gặp đội tuần tra bình thường, cậu sẽ đóng vai kiểm tra, trò chuyện vài câu rồi rời đi. Nếu gặp phải người dị năng, để an toàn, cậu sẽ tận lực tránh đi.

 

Tuy nhiên, do Trung Tâm Tiếp Nhận hiện đang trong tình trạng phong tỏa nghiêm ngặt, đôi khi việc tránh né là không thể.

 

Tống Nam Tinh vừa moi được thông tin từ một đội tuần tra, biết rằng Trình Giản Ninh từng xuất hiện gần thang máy chuyên dụng của phòng thí nghiệm. Cậu lập tức đi về phía phòng thí nghiệm, vô tình đụng phải một nhóm người dị năng.

 

Nhóm người này khác với đội vũ trang tuần tra. Họ không mặc đồng phục làm việc mà đeo vòng kim loại không rõ chất liệu trên cổ và cánh tay. Điều khiến Tống Nam Tinh cảm thấy kỳ lạ là, mặc dù diện mạo khác nhau, nhưng thần thái và hành động của họ lại cứng nhắc và lạnh lùng như đúc máy móc.

 

Giống như hàng loạt cỗ máy tuân theo mệnh lệnh, cầm thiết bị trong tay, tỉ mỉ tìm kiếm trong hành lang phòng thí nghiệm.

 

Tống Nam Tinh không vội tiếp cận, nghe thấy người dẫn đầu lên tiếng: "Người đang ở gần đây, tiếp tục tìm kiếm. Cậu ta rất xảo quyệt, thường quay lại nơi từng ẩn nấp. Những chỗ đã kiểm tra cũng phải rà soát lại."

 

Những người còn lại đồng loạt đáp: "Rõ."

 

Tống Nam Tinh đang định rời khỏi đó thì người dẫn đầu nhóm bỗng nhìn thẳng về phía cậu, lớn giọng quát: "Người phía trước, dừng lại."

 

Bước chân của Tống Nam Tinh khựng lại, chậm rãi quay người.

 

Đối phương cầm thiết bị quét toàn thân cậu từ đầu đến chân. Máy lập tức phát ra âm thanh cảnh báo dồn dập.

 

"Cậu thuộc đội nào? Mã số bao nhiêu? Sao thẻ công tác lại không có dữ liệu?" Người dẫn đầu trầm giọng chất vấn, ánh mắt sắc lạnh.

 

Tống Nam Tinh thầm nghĩ không ổn. Có vẻ như năng lực của con rối có thể thay đổi nhận thức, chứ không thể qua mặt được thiết bị công nghệ cao. Cậu nhanh chóng suy xét nên tiếp tục tìm cách lừa gạt hay trực tiếp động thủ.

 

Đúng lúc cậu chuẩn bị động thủ, bỗng thấy một bóng người nhân lúc nhóm người dị năng đang tập trung vào cậu, lén lút đi vào thang máy. Người đó mặc trang phục bảo hộ giống đội vũ trang. Nếu không phải khi quẹt thẻ, từ trong ống tay áo thò ra một sợi dây dữ liệu, thì Tống Nam Tinh suýt nữa đã không nhận ra Trình Giản Ninh.

 

Trình Giản Ninh vào phòng thí nghiệm làm gì?

 

Trong lòng Tống Nam Tinh hiện lên nghi vấn, lập tức thay đổi chiến thuật, quyết định kéo dài thời gian giúp Trình Giản Ninh: "Sao có thể chứ? Tôi là đội trưởng đội tuần tra số 7, tên Khuất Hiểu, mã số 67843. Có lẽ thiết bị quét sót, anh quét lại lần nữa xem?"

 

Người dẫn đầu đội dị năng lực đã đặt tay lên vũ khí bên hông, thấy thái độ điềm tĩnh của cậu, còn chủ động yêu cầu quét lại, nên hơi do dự, thử quét thêm lần nữa.

 

Thiết bị vẫn phát ra âm thanh báo lỗi.

 

Tống Nam Tinh cúi đầu nhìn xuống ngực mình, như thể ở đó thực sự có một tấm thẻ công tác: "Sao lại quét không ra chứ? Hay là chip trong thẻ công tác của tôi bị hỏng. Anh đi cùng tôi đến văn phòng hành chính một chuyến? Bên hành chính có thể thay chip mới tiện thể xác nhận danh tính của tôi."

 

Người dẫn đầu cau mày quan sát cậu, Tống Nam Tinh vẫn thản nhiên: "Nếu anh muốn bắt tôi cũng được, nhưng việc cấp bách bây giờ là tóm được Trình Giản Ninh. Nếu vì một hiểu lầm nhỏ mà chúng ta làm chậm trễ chính sự, rất có thể cậu ta sẽ nhân cơ hội chạy thoát."

 

 

Người dẫn đầu bị thuyết phục, quay đầu ra hiệu cho những người khác tiếp tục lục soát, còn mình thì đè bả vai Tống Nam Tinh: "Được, cậu theo tôi đến văn phòng hậu cần."

 

Bộ phận hậu cần lúc này đã được Viện Nghiên Cứu Trung Ương tiếp quản.

 

Khi Tống Nam Tinh đến, cậu thấy nhân viên hậu cần đang bận rộn kiểm kê vật tư. Không biết Viện Nghiên Cứu Trung Ương đang làm gì, bộ phận hậu cần vốn dĩ khá nhàn nhã nay chất đầy thùng kim loại, nhân viên thì cầm danh sách kiểm tra với vẻ mặt nghiêm túc.

 

Tống Nam Tinh nhìn lướt qua, nói: "Trực tiếp tìm trưởng tổ hậu cần đi."

 

Người dẫn đầu không phản đối, cả hai cùng đi vào văn phòng trưởng tổ hậu cần.

 

Nhìn thấy người phụ nữ ngồi sau bàn làm việc, Tống Nam Tinh thở phào nhẹ nhõm. Đối phương là một trong những người mà Ấn Tô đã cài vào.

 

Trưởng nhóm hậu cần mới tên là Từ Oánh, một phụ nữ trung niên có gương mặt nghiêm nghị. Theo tư liệu Ấn Tô cung cấp, Từ Oánh không tham gia vào công tác nghiên cứu khoa học, phụ trách hành chính trong Viện Nghiên Cứu Trung Ương. Cô cũng là một thành viên kỳ cựu của phái Tạo Thần, vì vậy người dị năng dẫn đầu giữ thái độ khá tôn trọng đối với cô.

 

Tống Nam Tinh tiến lên một bước, lợi dụng góc khuất cơ thể để ra dấu tay đặc biệt, đồng thời chủ động giải thích tình hình.

 

Từ Oánh nghiêm mặt lắng nghe, sau đó lấy ra một thiết bị giống với cái trong tay người dẫn đầu để quét lại một lần nữa, nói: "Không phải thiết bị trục trặc, chip trong thẻ công tác của cậu có vấn đề."

 

Cô mở hệ thống, lạnh giọng bảo Tống Nam Tinh: "Báo số thẻ."

 

Tống Nam Tinh lặp lại dãy số bịa ra lúc nãy, Từ Oánh giữ nguyên nét mặt nhập số vào hệ thống kiểm tra.

 

Cô nheo mắt xác nhận thông tin, sau đó ra hiệu cho người dẫn đầu tới xem: "Đúng là chip thẻ công tác bị lỗi, cần thay mới."

 

Nói rồi, cô lấy một tấm thẻ mới, nhập thông tin vào và đưa cho Tống Nam Tinh: "Thẻ cũ bị hỏng tự xử lý." Sau đó quay sang người dẫn đầu: "Còn chuyện gì nữa không? Không có thì mau đi đi, chúng tôi rất bận."

 

Người dẫn đầu cau mày, ánh mắt lướt qua hai người, cuối cùng dẫn Tống Nam Tinh rời đi.

 

Tống Nam Tinh cài thẻ công tác lên ngực, người dẫn đầu đột nhiên chỉ về phía đội tuần tra đang đi tới trước mặt, nói: "Đội 7 đến thay ca, cậu qua đó đi, đừng làm chậm trễ công việc."

 

Tống Nam Tinh híp mắt, không động đậy, giọng điệu có phần kinh ngạc: "Đó là Đội 5, anh nhận nhầm rồi thì phải?"

 

Dãy số và tên thẻ công tác cậu có thể bịa bừa, nhưng Đội 7 thì không. Lúc nãy tán gẫu với các đội tuần tra, cậu đã ghi nhớ số đội và khuôn mặt thành viên của họ.

 

 

Rõ ràng người này vẫn còn nghi ngờ cậu, cố tình thử cậu.

 

Trước đó, cậu cảm thấy sắc mặt và biểu cảm của đám người dị năng này như được đúc từ cùng một khuôn, cơ mà bây giờ anh lại thấy không giống... Người máy thì không thể thông minh đến mức này được.

 

Người dẫn đầu thấy vậy thì dẹp bỏ nốt chút nghi ngờ cuối cùng, gật đầu xoay người rời đi.

 

Tống Nam Tinh thành công đánh lừa được bọn họ, sờ vào thẻ công tác trước ngực, cân nhắc xem có nên đến phòng thí nghiệm không.

 

Phòng thí nghiệm nằm dưới tầng hầm, cần dùng thang máy chuyên dụng để xuống. Từ Oánh nhận được ám hiệu của cậu, đưa cho cậu một thẻ công tác. Cậu muốn thử xem thẻ này có đủ quyền hạn không, nếu may mắn thì vào phòng thí nghiệm và hội hợp với Trình Giản Ninh.

 

Thầm lên kế hoạch, Tống Nam Tinh ra hình ra dáng đi một vòng, rồi nhân lúc khu vực thang máy không có ai, cậu sải bước đến đó.

 

Thẻ công tác quẹt qua máy quét, màn hình hiển thị số tầng thay đổi, từ tầng -1 lên tầng 1. Tống Nam Tinh bình tĩnh đứng chờ. Khi nhóm người dị năng tuần tra quay lại thì cậu đã vào thang máy.

 

Thang máy dừng lại ở tầng -1. So với không khí căng thẳng bên trên, phòng thí nghiệm dưới tầng hầm yên tĩnh đến kỳ lạ.

 

Đừng nói đến đội vũ trang tuần tra, ngay cả nhân viên nghiên cứu cũng không thấy bóng dáng ai.

 

Trong lòng Tống Nam Tinh dấy lên cảm giác khác thường. Cậu cẩn thận đi qua ba cửa kiểm tra an ninh, tiến vào khu vực bên trong phòng thí nghiệm.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.