Bên trong phòng thí nghiệm là hành lang trắng kéo dài bốn phương tám hướng, các lối đi giữa các phòng thí nghiệm được đánh số một cách lộn xộn. Muốn mở cửa cần phải qua xác thực kép bằng mống mắt và vân tay.
Nếu không quen thuộc nơi này, rất dễ bị lạc.
Hên là Tống Nam Tinh đã được Lý Hạo dẫn đến đây vài lần, ít nhất cũng biết các phòng thí nghiệm mà Lý Hạo thường lui tới. Cậu chậm rãi hồi tưởng lại lộ trình, dò dẫm tiến về phía trước.
Ngoài ý muốn là, khi cuối cùng cũng tìm thấy lối đi đúng, cậu phát hiện cửa vào vốn luôn đóng chặt nay mở toang, bên cạnh vương vãi vệt máu sẫm màu, trông như đã có chuyện xảy ra.
Tống Nam Tinh nhíu mày, sắc mặt trở nên nghiêm túc, nhẹ nhàng tiến đến gần, cẩn thận quan sát bên trong phòng thí nghiệm.
Cậu đã đến căn phòng này vài lần. Cây đại thụ được chuyển về từ công viên rừng vẫn sừng sững ở trung tâm, được bao bọc trong một lớp lồng kính hình trụ bằng kim loại và thủy tinh. Bên cạnh cây đại thụ là mấy trụ tròn lẻ loi có đường kính hơn một mét, cao gần ba mét. Bên trong trụ chứa chất lỏng trong suốt, phần lớn vẫn còn nguyên vẹn, có hai trụ bị vỡ, chất lỏng chảy ra khắp sàn, thấm ướt không ít thiết bị.
Các nhân viên nghiên cứu thì không thấy đâu.
Chắc chắn đã có chuyện xảy ra trong phòng thí nghiệm, nhưng kỳ lạ là điều này không hề ảnh hưởng đến công tác kiểm tra trên mặt đất.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-ta-than-gia-dang-nhan-loai/2859812/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.