"Là người của Hội Mật Tu Sotho?"
Tống Nam Tinh lập tức nhớ đến Hội Mật Tu Sotho mà Cảnh Nhiêu từng nhắc đến, chỉ là cậu không hiểu rốt cuộc chuyện đến mức nào mà ép cô ta tự chặt một cánh tay, còn rơi vào tình trạng thê thảm như vậy.
"Ừ, cũng tại tôi quá khinh địch." Cảnh Nhiêu cười tự giễu, mặt không đổi sắc dùng cồn rửa đi rửa lại vết thương lở loét: "Cậu còn nhớ ký hiệu trên lưng tôi chứ? Khi đó tôi nói với cậu rằng tất cả những thần quyến gia nhập Hội Mật Tu đều sẽ bị một dấu ấn như thế, gọi là 'Vinh Quang Sotho'."
Tống Nam Tinh đương nhiên nhớ rõ, chính vì thấy ký hiệu đó xuất hiện trong sổ ghi chép của Tống Thành nên cậu mới bắt đầu điều tra.
"Trước đây tôi nghĩ 'Vinh Quang Sotho' chỉ là một loại bằng chứng gia nhập, một dấu hiệu đơn thuần. Nhưng lần này khi rời khỏi Đồng Thành, tôi gặp một vài thành viên của Hội Mật Tu ở khu dân cư, mới phát hiện sự việc không hề đơn giản."
Trước kia, Hội Mật Tu Sotho chủ động mời chào thần quyến vừa bước vào vùng hoang dã, hầu hết họ đều tham gia trong lúc còn ngây ngô, ví dụ như Cảnh Nhiêu. Nhưng bây giờ, Hội Mật Tu không chỉ đơn thuần chiêu mộ thành viên mà còn bắt đầu sử dụng thủ đoạn lừa gạt.
Ban đầu Cảnh Nhiêu cũng không mấy để tâm, chỉ cảm thấy phong cách hành sự của Hội Mật Tu dường như trở nên vội vã hơn. Rồi rất nhanh sau đó, cô ta đã phát hiện điểm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-ta-than-gia-dang-nhan-loai/2859816/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.