Xúc tu ẩm lạnh phun ra nuốt vào như lưỡi rắn, Tống Nam Tinh thậm chí có thể cảm nhận được chúng đang vặn vẹo, xuyên qua ống tai rồi cắm sâu vào bên trong, khuấy động nơi tận cùng, gõ lên màng nhĩ. Âm điệu méo mó hỗn loạn như tiếng trống từ vực sâu vọng đến, xuyên qua ống tai đâm thẳng vào não bộ, khuấy động cơn đau dữ dội không thể chịu nổi.
Cơn đau buốt quá mức mãnh liệt, như thể linh hồn bị xé toạc một cách tàn nhẫn, thậm chí còn lấn át cơn nhói trên trán.
Tống Nam Tinh cúi gập người bịt tai mình, trong tầm nhìn mờ nhòe, vô số mảnh ký ức vụn vặt như đèn kéo quân thay nhau lóe lên...
Cậu cắn răng chịu đói, lục lọi trong đống thức ăn la liệt trên mặt đất, cố gắng tìm chút gì đó có thể ăn được, nhưng ngay cả một hạt cơm sạch cũng chẳng có. Cậu chỉ có thể nén cơn ghê tởm mà nuốt xuống mẩu thịt không biết thuộc về ai;
Một con quái vật xấu xí khổng lồ đuổi theo cậu, cậu chật vật né tránh, cuối cùng vẫn bị tóm lấy. Vô số cánh tay mềm dẻo nhớp nháp bốc mùi hôi thối ồ ạt quấn lấy cậu, ngón tay dị dạng len lỏi vào miệng bị ép mở to, lần theo cổ họng chui sâu vào tận dạ dày;
Cậu treo ngược mình như thằn lằn trên một pho tượng đá dê đen. Những xúc tu đen sì trồi ra từ khắp cơ thể cậu, rủ xuống giữa không trung quằn quại, máu đen tanh hôi nhỏ giọt từ đầu xúc tu, rơi tí tách xuống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-ta-than-gia-dang-nhan-loai/2859821/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.