Tống Thành bật ra tràng cười chói tai: "Bây giờ vẫn chưa. Con đường thành thần của tao phải được trải bằng máu thịt của chúng mày."
Lời còn chưa dứt, ông ta vung thanh cốt kiếm, chém thẳng về phía quái vật bên phải. Ông ta tính toán rất rõ ràng, chờ hai người cắn xé lẫn nhau để ngư ông đắc lợi là điều không thể nữa. Nếu vậy, ông ta chỉ có thể cắn nuốt một trong hai, cường hóa bản thân, sau đó đối phó kẻ còn lại.
Tuy rằng cách này khiến sức mạnh thu được suy giảm đáng kể, nhưng giữ được rừng xanh sợ gì không có củi đốt.
Tống Thành hạ quyết tâm, thế tấn công tức khắc trở nên hung mãnh hơn hẳn.
Nếu hôm nay không giết được một kẻ, thì cho dù có trốn thoát, ông ta cũng khó có cơ hội trở mình lần nữa.
Xác định được mục tiêu, ông ta không còn do dự, dốc hết toàn bộ sức mạnh trong cơ thể, truyền vào cốt kiếm trong tay. Thanh kiếm này được ông ta rèn từ di thể của một tà thần, sau đó không ngừng dung hợp, bồi dưỡng bằng vô số nguyên liệu khác, để nó có thể phát huy phần lớn sức mạnh khi tà thần còn sống. Một nhát chém mạnh nhất của thanh kiếm này có thể chặt đầu một vị tân thần chưa quá cường đại.
Cốt kiếm mang theo máu nóng sôi trào, chém thẳng về phía quái vật nửa người nửa thú. Trong đôi đồng tử ngang của quái vật phản chiếu ánh đỏ của thanh cốt kiếm. Những xúc tu đen sì vây quanh cơ thể khẽ đong đưa, ung
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-ta-than-gia-dang-nhan-loai/2859823/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.