"Tông Thiên Nguyên?!"
Ngay khi Tông Thiên Nguyên kề cận giới hạn, một giọng nói trong trẻo xé toạc cơn đè ngạt khó thở.
Tống Nam Tinh đặt tay lên vai hắn, cau mày quan sát sắc mặt kh*ng b* của Tông Thiên Nguyên... Đồng tử hoàn toàn lật ngược chỉ còn tròng trắng, hơn nữa do xuất huyết, trong tròng mắt nổi mạch máu xanh gồ ghề dữ tợn, kéo dài từ khóe mắt lan ra khắp đầu, trông vừa đáng sợ vừa dữ tợn.
Tông Thiên Nguyên dần lấy lại ý thức, trước tiên cảm thấy đau nhức căng tràn trong đầu cùng cảm giác khô rát nơi hốc mắt. Hắn cúi người ôm đầu, đau đớn nhắm nghiền mắt lại, mất một lúc lâu mới thoát ra khỏi cảm giác mất kiểm soát kinh khủng vừa rồi. Nhưng tổn thương ở mắt không thể hồi phục ngay lập tức, hắn miễn cưỡng mở mắt, hoài nghi nhìn về phía Tống Nam Tinh.
Tống Nam Tinh lo lắng nhìn hắn: "Anh bị sao vậy?"
Vừa rồi cậu cảm thấy hơi thở của Tông Thiên Nguyên trở nên bất ổn, nên mới lên tiếng gọi.
Tông Thiên Nguyên chậm chạp chớp mắt, ánh mắt lại lần nữa rơi xuống chân Tống Nam Tinh. Bây giờ tầm nhìn của hắn vô cùng mơ hồ, như thể bị bao phủ bởi một lớp màng đỏ máu. Hình bóng Tống Nam Tinh phản chiếu trong mắt hắn cũng nhuốm sắc đỏ quỷ dị.
Những xúc tu quằn quại ban nãy đã biến mất. Tông Thiên Nguyên nhìn chằm chằm dưới chân Tống Nam Tinh, nhất thời không chắc vấn đề nằm ở cậu hay bản thân hắn xuất hiện dấu hiệu mất kiểm soát.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-ta-than-gia-dang-nhan-loai/2859827/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.