Hôm nay đến lượt Lý Đại vào bếp làm việc.
Buổi sáng, Lục Niệm dặn dò: “Hôm nay tôi thấy không khỏe, phải đến phòng y tế. Khi cai ngục mang thuốc đến bếp, đừng có sắc thuốc mà hãy giấu thuốc mang về.”
Lý Đại lo lắng hỏi: “Lục Niệm, cô khó chịu chỗ nào vậy?”
“Tôi không sao, cứ làm theo lời tôi nói là được.”
Lý Đại gật đầu. Cô ấy biết lời Lục Niệm không bao giờ sai.
Lục Niệm ôm bụng, tìm đến bà quản giáo.
Thấy mặt mày Lục Niệm tái nhợt, lưng còng, mồ hôi nhễ nhại, bà quản giáo hỏi: “Cô lại làm sao nữa?”
“Bà quản giáo, có lẽ hôm qua tôi bị lạnh, nửa đêm đau bụng dữ dội không ngừng. Hôm nay tôi…” Cô chưa kịp nói hết thì đã nhăn mặt, khom người như thể đau đến không chịu nổi.
“Giờ mới thấy cô đúng là tiểu thư yếu đuối.” Bà quản giáo cười khẩy rồi nói: “Tôi sẽ đi xin phép để cô vào phòng y tế.”
“Cảm ơn bà.” Lục Niệm khẽ nghiêng người, liếc nhìn chân trời xa xăm.
*
Phòng y tế.
Bác sĩ bắt mạch: “Tỳ vị hư hàn, không có vấn đề gì nghiêm trọng. Dùng bột nhục đậu khấu hòa với nước gừng, mỗi lần uống một liều. Tôi sẽ kê thuốc cho ba ngày, giao cho cai ngục rồi chuyển đến nhà bếp để sắc thuốc.”
Lục Niệm gật đầu.
Đến tối, Lý Đại đưa cho Lục Niệm gói thuốc mà cô ấy đã giấu: “Tôi đã khâu một cái túi nhỏ vào trong áo rồi lén mang về đấy.”
Lục Niệm trộn toàn bộ thuốc của ba ngày lại với nhau. Cô cân nhắc kỹ lưỡng, đây là kế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/canh-buom-vai-mat-gia-oan-chuc/2743890/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.