Lục Niệm mang lớp hóa trang Liễu Chi ra phố.
Bành An cân nhắc một hồi, rồi gọi điện đến sở cảnh sát: “Cảnh sát Trương.”
“Bành tiên sinh, hai ngày trước tôi nghe luật sư Kim nói cậu từng tỉnh dậy. Nhưng mỗi lần tôi tìm cậu, cậu đều đang hôn mê.”
“Thật lòng mà nói, cảnh sát Trương, từ nhỏ tôi đã yếu ớt nhiều bệnh. Lần này bác sĩ lại bảo cần tĩnh dưỡng nửa năm.”
“Bành tiên sinh, hôm nay có rảnh không? Tôi qua nói chuyện với cậu.”
Quá hợp ý, Bành An lập tức đồng ý.
Gặp lại Trương Quân Năng, Bành An không giấu được sự hài lòng.
Để tiếp đãi một vị cảnh sát trẻ trung, phong nhã như vậy, hắn đặc biệt mở một hộp trà Bích Loa Xuân: “Cảnh sát Trương, mời ngồi.”
“Bành tiên sinh sống một mình ở đây sao?” Trương Quân Năng quan sát căn biệt thự mang phong cách kiến trúc châu Âu, có lối vào riêng và một khu vườn, chủ yếu là người nước ngoài, thương nhân giàu có và quan chức cấp cao sinh sống ở đây.
Bành An chậm rãi rót trà: “Muốn yên tĩnh chút.” Hắn không ngồi trên sofa mà ngồi trên xe lăn.
Trương Quân Năng suy nghĩ một chút rồi hỏi: “Chân của cậu…”
“Cần thời gian, chắc có thể hồi phục.” Bành An nâng nắp ấm lên, mùi trà xộc lên mũi, hắn rót một tách trà và đẩy sang phía đối diện: “Cảnh sát Trương có nhận được thông tin gì về hung thủ qua lời khai của Phàn Thắng Hổ không?”
“Chúng tôi đã lục soát khắp nơi nhưng vẫn chưa có kết quả. Cậu còn manh mối nào khác sao?”
“Tôi không đeo kính,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/canh-buom-vai-mat-gia-oan-chuc/2743892/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.