Lương Ly chưa kịp xin lỗi Trần Hoành Sâm, sáng sớm hôm sau cậu đã vác hành lý lủi thủi đi tham gia trại hè.
Đoàn hợp xướng nơi Kiều Vũ sinh hoạt sẽ đại diện Tiểu Huỳnh Tinh tham dự buổi diễn giao lưu văn hóa thiếu nhi Trung – Mỹ, tiết mục là bài “Tôi và Tổ quốc tôi”. Cậu đảm nhận phần lĩnh xướng, nhưng thầy trong đoàn nghe qua cho rằng tình cảm chưa đủ dạt dào, cậu bèn buồn phiền. Mẹ Kiều bèn nhờ thầy Diêu chỉ dẫn đôi chút, thầy Diêu nhận lời.
Khi Kiều Vũ đến tìm Lương Ly, mẹ Thẩm đang thu xếp khăn lông, xà bông, dầu gội, dép nhựa và quần áo thay giặt, chuẩn bị dẫn cô đi phòng tắm công cộng tắm rửa.
Lương Ly đưa trả lại cho cậu tấm bằng khen cùng bức thư, mới nói xin lỗi. Kiều Vũ chẳng lấy làm chi: “Anh sớm biết em không đi được mà.”
Cậu nhận lấy bỏ vào cặp, lại lôi ra mấy quyển sách, tập vở và một hộp băng cát-xét đặt lên bàn, giải thích: “Tháng chín này em lên lớp năm rồi, phải học trước, bằng không chắc chắn sẽ nằm trong mấy người cuối lớp.”
Lương Ly tò mò cầm một quyển lên lật xem, là sách tiếng Anh. Cô thật thà thú nhận: “Em chưa từng học qua đâu!”
Rồi nghiêng đầu nhìn cậu: “Anh có thể dạy em không?”
“Anh giúp không nổi đâu!” Kiều Vũ lắc đầu: “Em đừng cái gì cũng dựa vào người khác, dựa không được, chuyện gì cũng phải trông cậy vào chính mình.”
Cậu ngừng lại một chút: “Trong trường có vài người chuyên ức h**p Nhóc Tân Cương, chỉ có học giỏi, bọn họ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/canh-dep-luong-tran-dai-co-nuong/2903834/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.