Bà cụ bốc mấy viên kẹo tùng nhân bỏ vô đĩa, lại lấy thêm hai đĩa mơ khô và mơ muối, A Ly món nào cũng nếm thử, chợt ngửi thấy mùi ngọt thanh, tò mò hỏi: “Bà đang nấu trà hạnh nhân đó hả bà?”
Bà cụ vốn ngồi bên cạnh cười híp mắt nhìn bọn họ, nghe hỏi thì đứng dậy nói: “Bà nấu nước rượu nếp lê mùa thu.” Cái lò thiếc đặt ngoài ban công, nồi inox sôi ùng ục phát ra tiếng vang.
Kiều Vũ phấn khởi xung phong đi múc, A Ly phụ bưng vô, Trần Hoành Sâm thì vẫn ngồi yên không nhúc nhích.
Mỗi người một chén, bà cụ cũng có, bà cười, cầm muỗng múc một hớp nước đường uống rồi mới từ tốn nói với Kiều Vũ: “Việc này đừng có tranh làm, làm mất giá của thiếu gia nhà người ta.”
Kiều Vũ mặt đỏ bừng, bà cụ lại quay sang nói với A Ly: “Con chính là tiểu thư nhảy điệu Tân Cương trong hẻm phải không? Nhảy hay lắm, coi vô cùng sướng mắt.”
A Ly nhìn thấy gương mặt bà đầy nếp nhăn, hai bên thái dương còn có đốm nâu tuổi già, nhưng tóc nhuộm đen bóng, mắt sáng long lanh, môi vì rụng răng mà hơi tóp vào, lại toát lên vẻ hiền từ. A Ly hỏi: “Bà ơi, bà còn muốn coi nữa không?”
Bà cụ đáp là muốn, A Ly bèn kêu Kiều Vũ hát bài “Cô gái thành Đạt Bản”, cô kéo Trần Hoành Sâm cùng nhảy, đối với hai người họ cũng không khó, vì trong lớp “Ngôi sao nhỏ” thì đây là tiết mục bắt buộc.
Căn phòng nhờ tiếng ca tiếng cười mà náo nhiệt hẳn lên, nền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/canh-dep-luong-tran-dai-co-nuong/2903841/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.