Mấy ngày Tết Đoan Ngọ, nhà nhà đều cắm ngải cứu ở cửa sổ, treo thêm hai nhành xương bồ. Mẹ Thẩm nhân lúc Thẩm Hiểu Quân và Trương Ái Ngọc được nghỉ, liền sai hai người bưng thau chậu xuống hẻm. Trong thau có mấy tấm lá dong xanh biếc, một nửa thau gạo nếp đã ngâm sẵn, còn chuẩn bị thêm táo đỏ, đậu đỏ, cùng một bát thịt ba rọi được cắt miếng, ngâm trong nước tương đen sậm.
Trong hẻm không chỉ có nhà họ Thẩm, các bà các chị khác cũng bận rộn chạy tới chạy lui, náo nhiệt ồn ào. Ở vòi nước công cộng chen chúc toàn người, vừa nói cười vừa rửa lá dong dài bằng bàn chải, có người thì vo gạo, nhặt ra sạn cát. Có người từ chợ con mới mua một dải thịt ba chỉ mỡ nạc rõ ràng, thường ngày đâu nỡ mua, chỉ dịp lễ mới cắn răng mà sắm, rồi dùng dao gọt sạch lông còn sót lại trên da.
Mẹ Thẩm và Thẩm Hiểu Quân ngồi một chỗ lo gói bánh. Mẹ Thẩm vốn gốc Tô Châu, giỏi gói loại bánh ú nhỏ. Thẩm Hiểu Quân thì nhiều kiểu hơn: bánh ú tam giác, tứ giác, sừng trâu, thậm chí còn gói cả loại hình gối. Trương Ái Ngọc và Lương Ly ở bên cạnh hứng thú học theo. Mẹ Kiều vừa rửa tay ướt sũng vừa bước tới xem, ngạc nhiên hỏi: “Lá dong đó vừa to vừa dài, mua ở đâu vậy? Sáng nay con dạo hết một vòng chợ, không thấy lá nào vừa ý, toàn loại nhỏ dài ngoẵng, lại còn mắc dữ lắm!”
Mẹ Thẩm cười đáp: “Đó là cháu trai dì ở Thanh Phổ đem đến. Ngoài chợ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/canh-dep-luong-tran-dai-co-nuong/2903859/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.