Lý Đa Trình lấy cùi chỏ hích vào Trần Hoành Sâm, liếc ngang một cái: “Mọi người chú ý, Lương Ly đến rồi, thấy chưa, mặc đồng phục cũng đẹp ghê!”
Trần Hoành Sâm đút tay vào túi quần, nhìn dòng học sinh đang ùa vào cổng trường, theo tầm mắt vô thức liếc sang, rồi dời đi, khẽ “ừm” một tiếng.
Vương Liễu ghé sát tai Lương Ly: “Trần Hoành Sâm đó, để tóc kiểu Quách Phú Thành, đẹp trai quá trời!”
Lương Ly bị giọng điệu khoa trương của cô bạn chọc cười, liếc sang hai cái, mơ hồ đáp một tiếng “ừm”.
Thái Khải Minh hỏi: “Ai là Lương Ly vậy?” Lý Đa Trình giơ tay chỉ qua: “Đó kìa!”
Vương Liễu có phần căng thẳng: “Hình như họ đang dòm tụi mình, ánh mắt dữ dằn ghê.”
“Đừng tự hù mình!” Lương Ly kéo kéo vạt áo, sờ mấy cái nút trước ngực, không có vấn đề gì.
Thái Khải Minh nhìn kỹ rồi nói: “Có hơi giống Trần Lệ Bình, ngọt ngào lắm, nhưng tôi vẫn nghiêng về Tần Nhã.” Tần Nhã là hoa khôi được nam sinh trường Trung học Lô Loan công nhận, gương mặt sáng rỡ chẳng khác nào Châu Hải Mi trong phim Hồng Kông.
Tiêu chuẩn cái đẹp của bọn họ lúc này vẫn còn giới hạn trong gương mặt các minh tinh phim truyền hình.
Lý Đa Trình làm ra vẻ hiểu biết: “Nhìn dáng người mới đúng, dáng người đó! Cậu coi Tần Nhã, là như vầy nè!” Cậu ta đứng thẳng người làm mẫu: “Rồi nhìn Lương Ly, là như vầy!” Cậu ta uốn thành dáng chữ S. Đám con trai đứng thành nhóm cười hề hề, khiến thầy Mã đang trực nghiêm mặt lườm cho một cái, cả đám không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/canh-dep-luong-tran-dai-co-nuong/2903873/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.