Lương Ly ngồi ở đầu hẻm bóc tỏi, cảm nhận rõ rệt năm nay lạnh lẽo hơn mọi năm. Nhiều cánh cửa bị khóa chặt, trên đó vẫn dán câu đối Tết cũ, đã phai thành màu đỏ nhạt, hắt ánh nắng lên một góc. Ba đứa bé gái chơi nhảy dây cao su, mồ hôi nhễ nhại; hai đứa bé trai chơi pháo hoa, quăng được vài cái lại ngừng, vừa làm vừa nói chuyện, tỏ ra chẳng mấy hứng thú. Trong mắt cô, cảnh tượng ấy như kéo về ngày trước, lúc nào cũng đông người qua lại, dì Lý gọi với sang ông Lục: “Từ xa đã ngửi thấy mùi ông hầm thịt heo rồi đó.”
Chú Trương đứng ở vòi nước làm cá trắm xanh, vảy nhỏ bắn tung tóe dưới lưỡi dao, nước máy chảy rào rào.
Bà Đinh ngồi trên ghế tre nhỏ, canh bên bếp lò con, chậm rãi chiên bánh nhân trứng vàng đều hai mặt.
Gà vịt ngỗng cất tiếng kêu bi thương cuối cùng, lông vứt trong thau nước sôi, theo làn hơi nóng tỏa ra mùi tanh hắc. Nhưng mùi ấy nhanh chóng bị đủ loại hương thơm át đi. Người Thượng Hải nấu ăn mê món kho đỏ: gà kho, cá kho, thịt kho, sư tử đầu kho, sườn đại bài kho, chân giò kho, sườn non chua ngọt… Cái sở thích ấy cũng mang vào ngày Tết, nhất định phải ăn uống đầy đủ, đậm đà mới thấy Tết thật trọn vẹn.
Chớp mắt, tất cả chỉ còn là thoáng qua. Tuyết bắt đầu rơi, lũ trẻ nhanh chóng chạy về nhà, giờ trên tivi có nhiều phim hoạt hình hấp dẫn: Xì Trum, Hồ lô oa, Chuột Mickey và Vịt Donald, còn có Thánh đấu sĩ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/canh-dep-luong-tran-dai-co-nuong/2903921/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.