Nửa đêm, khi bị một cặp mắt nhìn gắt gao, chằm chằm, ai cũng phải tỉnh lại đúng không? !
Nửa đêm, Lưu Mật Nhi trằn trọc, không ngủ được.
Bỗng nhiên, có một đôi mắt tập trung, chăm chú nhìn nàng, ánh mắt nóng bỏng khiến cho nàng mở to mắt, lùi người về phía chân giường.
"Ai ở đây vậy?"
Trong phòng yên tĩnh mà lạnh lùng, một cơn gió mát lành thổi qua khiến màn giường hơi lay động, trái tim Lưu Mật Nhi vừa trở về chỗ cũ, nàng run run mở miệng, "Rốt cục là ai vậy?"
Chờ mãi không thấy ai đáp lại, Lưu Mật Nhi đánh bạo, thò tay chậm rãi vén màn giường lên.
Ngay lập tức, nàng bị một lực mạnh mẽ kéo ra ngoài, sau trận hoa mắt chóng mặt, Lưu Mật Nhi bị người ta đè lên. Theo bản
năng, nàng muốn vùng vẫy, nhưng vì mùi hương quen thuộc của người kia mà nàng chậm rãi thả lỏng.
Môi mòng cực nóng, an ủi làn da nóng bỏng của nàng. Nụ hôn thương tiếc trải từ tóc nàng, sau tai, cổ, cuối cùng chạm vào môi đỏ mọng của nàng.
Không biết vì sao, Lưu Mật Nhi cảm thấy mũi đau xót, nước mắt theo khóe mắt chậm rãi rơi xuống, biến mất trong làn tóc mai và lỗ tai của nàng. Khổ sở nghẹn ngào được người ngậm vào trong miệng, nơi quấn quýt răng môi của hai người tập trung mọi cảm giác của nàng.
Dần dần, nụ hôn không thể thỏa mãn cảm giác của người nằm trên nàng, bàn tay to, dày vuốt ve, an ủi thân thể nàng vô cùng vội vàng.
Trong lúc hai người dây dưa, quấn quýt hôn nhau, quần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/canh-mot-leo-tuong-canh-hai-bo-vao-phong/2384192/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.