Lần đầu tiên Chung Khâu Duyên thấy Châu Tồn Thú ở bàn cơm tối, cậu và Lưu Tiểu Anh ngồi đối diện nhau, tay trái cầm bát, tay phải cầm đũa nhưng cả hai đều không cử động, chỉ nhìn trên nhìn dưới, nhìn trái nhìn phải, ngẩng đầu cúi đầu trông Châu Tồn Thú gắp thức ăn và ăn cơm. Hôm đó không biết vì lý do gì, Chung Khâu Duyên mở cửa phòng Châu Tồn Thú như thường lệ, thò đầu vào bảo: “Anh ơi, hôm nay Lưu Tiểu Anh nấu canh gà cho anh đấy, ra ăn đi.”
Châu Tồn Thú ngồi tựa bên chiếc đèn ngủ Anpanman, nhìn cậu một lúc rồi gập sách lại.
Hôm đó, năm, sáu món thức ăn được bày trên chiếc bàn nhỏ hình vuông, bên cạnh là nồi cơm điện nhỏ mập mạp.
Trong lúc dọn cơm, Chung Khâu Duyên bảo không biết nhà nào nấu cá om dưa chua, mùi bay tới tận trong này rồi, thơm thơm cay cay. Lưu Tiểu Anh mang gia vị chấm gà luộc đi ra, kêu Chung Khâu Duyên tránh đường qua bên. Châu Tồn Thú rửa tay xong thì ngồi vào bàn. Hương thơm ấm áp chỉ bữa cơm tối mới có khiến anh không khỏi rùng mình. Anh bỗng có chút hối hận vì đã đi ra.
Lưu Tiểu Anh đã đặt một bát canh gà tới trước mặt anh, hào hứng nói: “Chung Khâu Duyên mang từ quê lên đó. Đúng là gà nuôi, ngon cực kỳ.”
Châu Tồn Thú không nhìn bọn họ, cúi đầu thổi canh gà rồi nếm thử một ngụm.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/canh-nong-banh-mem-khuong-kha-thi/2739854/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.