Châu Tồn Thú phát hiện bản thân ngày càng hay nhắc tới Chung Khâu Duyên trong nhật ký. Khoảng thời gian này giấc ngủ và việc ăn uống của anh vốn đã có chút chuyển biến tốt, thế nhưng vì nói chuyện về Tương Lãng Ngữ với Chung Khâu Duyên, Châu Tồn Thú lại bắt đầu trằn trọc cả đêm.
Một ngày nọ, sau khi biết chuyện, Chung Khâu Duyên đã mang tới cho Châu Tồn Thú một chiếc gối ôm hà mã cỡ siêu lớn. Thỉnh thoảng Châu Tồn Thú cúi đầu là vừa hay bắt gặp hai con mắt to hơn hạt vừng một chút của bé hà mã.
Trong nhật ký Châu Tồn Thú viết, Chung Khâu Duyên lại tặng gấu bông cho anh, trước đây cũng từng tặng anh rất nhiều thứ. Không chỉ vậy, mỗi ngày cậu còn chạy tới giúp anh bất kể mưa gió. Có phải anh cũng nên có chút gì đó đáp trả không nhỉ? Nhưng anh có thể đáp trả như nào đây.
Chập tối, khi chuẩn bị tan ca, Chung Khâu Duyên nhắn tin cho Châu Tồn Thú hỏi anh dù sao cũng đã có thể bước ra khỏi khu Thân Thân rồi, liệu anh có muốn ngồi xe cậu dạo quanh thành phố thăm thú chút không.
Châu Tồn Thú đọc được tin nhắn nhưng không lập tức trả lời. Một lúc lâu sau, anh mới nhắn cho Chung Khâu Duyên: [ Được. ] Rạng sáng, khi Châu Tồn Thú xuống tầng, Chung Khâu Duyên đang ngáp, ngón tay xoay tròn chùm chìa khóa xe. Nghe thấy tiếng Châu Tồn Thú, cậu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/canh-nong-banh-mem-khuong-kha-thi/2739859/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.