Buổi sáng, ông chủ quầy ăn sáng thấy Châu Tồn Thú là sẽ hỏi theo phản ứng có điều kiện: “Sữa đậu nành, bánh quẩy, bánh bao nhân súp?”
Châu Tồn Thú gật đầu, ông chủ bèn đóng gói mau lẹ rồi đưa anh, bảo: “Cậu chẳng đổi món nhỉ.”
Chung Khâu Duyên sau cùng cũng lên tiếng: “Anh ơi, anh có thể đổi cho em thành hai kiểu bữa sáng không?”
Châu Tồn Thú uống ngụm sữa đậu nành rồi kể chuyện hồi trước khi còn đi làm, anh cảm thấy bánh sừng bò ở quán cà phê dưới chân tòa nhà nơi làm việc khá ngon nên ngày nào sáng cũng ăn bánh sừng bò trong suốt tám tháng liền.
Chung Khâu Duyên ngồi ở ghế lái, vỗ xuống vô lăng, nói: “Tiểu Châu à, cậu chỉ cần đảm nhận nhiệm vụ mua đồ ăn sáng hết hôm nay thôi, về sau việc này cứ để tự sếp tổng tôi đây tự lo là được rồi.”
Cậu vừa định nổ máy thì có hai gương mặt giống nhau như đúc áp sát vào cửa kính bên ghế phụ lái. Châu Tồn Thú và Chung Khâu Duyên đều giật mình.
Một ông cụ nói: “Báo sáng hôm nay đến rồi.” “Vừa tới.”
Ông cụ còn lại hỏi: “Sao cậu không xuống xem báo?” “Xuống xem báo đi.”
Châu Tồn Thú đáp: “Hôm nay cháu định đi chuyến xe buýt ca sáng.”
Ba phút sau, Chung Khâu Duyên lái xe ra khỏi cổng khu nhà Thân Thân, hàng ghế sau có thêm hai ông cụ. Cả hai hào hứng nói cũng muốn đi chuyến xe buýt ca sáng.
Sau khi hoàn tất công tác chuẩn bị trước chuyến xe, Chung Khâu Duyên đi đến hàng ghế cuối xe, nhìn Châu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/canh-nong-banh-mem-khuong-kha-thi/2739868/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.