Cô gái trong lòng Hoàng Phong rồi răm căn môi, đôi mắt long lanh ngập nước dáng vẻ vừa đáng yêu vừa khiến người ta xót xa.
Hoàng Phong thấy cô sắp khóc đến nơi bèn nói: “Thôi nào.
Ngoan, không khóc.
Em ấm ức cái gì, thắc mắc cái gì nói cho anh nghe?"
Nguyệt Vy cúi thấp đầu, lông mày nhăn lại, môi khẽ run rẩy: “Anh...! anh...!anh.
“Anh thế nào? Hửm?” Hoàng Phong vỏ vỏ trên eo cô yêu chiều hỏi.
Nguyệt Vy ngẩng đầu, nhìn thẳng vào đôi mắt ngập ý cười của anh, ấm ức nói: "Em...!em rất khó chịu.
Tại sao anh không đẩy Thiên Ân ra.
Anh tùy tiện để người khác ôm như thế sao?" Hoàng Phong thấy dáng vẻ ghen tuồng này của cô, khỏe mỗi cong lên một đường đẹp đẽ, hắn nhéo khéo mũi cô, cưng chiều nói: “Bé con, em cũng biết ghen nữa à? Hửm?"
Nguyệt Vy gạc tay anh ra, nước mắt trào ra khỏi khỏe mi, giọng cô không giấu được sự giận dữ: "Em đang hỏi nghiêm túc.
Anh trả lời đi.
Nếu không em đi về ngay bây giờ.
Mèo con xù lông, hai mắt long lanh ngập tràn nổi tức giận.
Hoàng Phong kìm lắm mới không bật cười thành tiếng, thì ra cảm giác được ghen tuồng cũng không tệ.
Nhưng mà Nguyệt Vy giận rồi, anh không đùa thêm nữa.
Hoàng Phong ôm chặt cô vào lòng, nhìn thẳng vào đôi mắt long lanh của cô, giọng ôn tồn: "Em giận vì Thiên Ân ôm anh, còn Thiên Ân lại giận vì anh không hề phản ứng với cô ấy.
Nguyệt Vy khó hiểu nhìn anh.
Hoàng Phong mỉm cười, xoa xoa gò má cô nói tiếp: "Nếu em
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-chu-em-sai-roi/1969202/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.