Nhìn vẻ nghiêm túc lại mang theo ý cười của huynh trưởng trước mắt, Bích Trúc nhẹ nhàng lắc đầu, cười nói: "Ta có tu luyện, hơn nữa chỉ kém thiên tài kinh thế một chút." "Ha ha ha!" Bích Du cười nói: "Hoàng muội vẫn thích nói đùa như vậy." "Điện hạ, công chúa từ nhỏ đã như này rồi." Xảo Di lập tức nói. "Ta biết." Bích Du gật gật đầu, nhìn muội muội, dò hỏi: "Chúng ta đi bên ngoài dạo chơi đi?" Bích Trúc nở nụ cười xinh đẹp: "Nghe Hoàng huynh sắp xếp." Trên đường Bích Du đột nhiên hỏi: "Năm nay bao nhiêu tuổi rồi?" "Hoàng huynh, ngươi hỏi như vậy là không lễ phép." Đôi mắt Bích Trúc khẽ động, nói: "Ta năm nay mười sáu tuổi." "Thoạt nhìn đúng là giống như mười sáu tuổi." Bích Du đánh giá, vừa cười vừa nói. Bích Trúc "nhìn hằm hằm" vào đối phương. Người sau cười hai tiếng rồi lấy ra một tấm chắn nhỏ, nói: "Cái này cho ngươi." "Đây là cái gì?" Bích Trúc tiếp nhận tấm chắn có chút tò mò. "Một pháp bảo nhỏ, lúc ta ra ngoài nhặt được, có thể tự động phòng ngự, ngươi thường xuyên không ở Hoàng thành, Xảo Di sẽ có lúc không chiếu cố được ngươi, có cái này sẽ có thể an tâm hơn một chút." Bích Du nói nghiêm túc. "Đa tạ Hoàng huynh." Bích Trúc thu hồi tấm chắn, cười nói. "Ta gần đây còn tìm được một số công pháp, cũng cho ngươi. Ngươi xem một chút cái nào có thể tu luyện , có thể thử tu luyện một chút. Tấn thăng Trúc Cơ, tuổi thọ sẽ tăng thêm không ít." "Được, đêm nay ta sẽ xem một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-tha-tu-luyen-ben-nguoi-nu-ma-dau/2880584/chuong-501.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.