(*): lập gia đình "Đêm qua ta còn triệu hồi ngài tới, nhưng có lẽ ngài bận rộn quá..." Nàng cầm cốc nước, xoay tròn trong lòng bàn tay, ngồi thẳng lưng, nghĩ đến việc vừa rồi mình lại sai khiến Nguyệt Thần đại nhân rót nước rồi đút mình uống, nàng lập tức cảm thấy hơi bối rối. Hoắc Bằng Cảnh nhìn chăm chú vào khuôn mặt xinh đẹp của nàng, cảm xúc của nàng lúc nào cũng bộc lộ rõ ràng qua nét mặt, vừa rồi trên mặt nàng lộ ra vẻ không vui. "Tại sao lại không vui?" Hoắc Bằng Cảnh hỏi. Triệu Doanh Doanh mở to mắt: "Ngài sao biết..." Nói xong mới nhận ra, đây là Nguyệt Thần đại nhân, hắn biết cũng không có gì lạ. "...Cũng không phải là rất không vui, chỉ là một chút thôi." Nàng lấy ngón tay vuốt ve họa tiết hoa hải đường trên cốc, lông mi dài khẽ rủ xuống, đổ bóng mờ lên mắt. Giọng Triệu Doanh Doanh nhỏ dần: "Hôm qua ta đi cầu phúc cho nương, đột nhiên cảm thấy nhớ bà ấy." "Ta không còn nhớ rõ mặt của nương nữa, không biết khi ở cùng nương ta sẽ như thế nào, phụ thân nói nương rất dịu dàng, nên chắc chắn khi phụ thân mắng ta, nương sẽ ngăn lại, bảo vệ ta. Giống như họ vậy." Nàng ám chỉ Lâm thị và Triệu Uyển Nghiên, đôi lúc nàng rất ghen tị với Triệu Uyển Nghiên. Triệu Doanh Doanh nói xong, thở dài một hơi. Thì ra là vì điều này, hắn cứ tưởng... Hoắc Bằng Cảnh khẽ cúi đầu, nói: "Ngươi nói nhớ mẫu thân, bà ấy sẽ nghe thấy. Có khi ngươi cũng không biết, thực ra bà ấy vẫn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-than-khong-bang-cau-ta/2699308/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.