Thành gia rồi, sẽ có một tiểu ngốc nghếch ở nhà chờ hắn hạ triều trở về, mặt mày tươi cười nói với hắn rằng, nhớ chàng rồi.
Thành gia rồi, hắn cũng sẽ biết được đôi môi đỏ thắm đã khiến hắn nhiều lần nhớ nhung, rốt cuộc có vị gì; hương thơm trên người nàng sẽ bao quanh hắn, giống như trong giấc mơ của hắn. Hắn sẽ khám phá đến vòng eo thon và những ngọn đồi cao, cảm nhận được làn da như ngọc của nàng.
.
Quả thực cũng không tồi.
Hoắc Bằng Cảnh ngắt một chiếc lá, khi ngẩng đầu lên, ánh mắt đã có chút thay đổi, hắn thấy kiến nghị của Triều Nam cũng không tệ.
Vị hôn phu của nàng, tốt nhất là có chút sơ hở, dù không có cũng không sao.
Những gì Hoắc Bằng Cảnh muốn, chưa bao giờ là thứ hắn không thể có được.
…
Sáng sớm hôm sau, Triệu Uyển Nghiên đã sớm trang điểm kỹ càng, rời khỏi nhà.
Hồng Miên dậy sớm thấy Triệu Uyển Nghiên ra khỏi phủ, kể lại với Triệu Doanh Doanh: "Cô nương, nô tỳ vừa thấy tam cô nương, tam cô nương ăn mặc rất đẹp, đang chuẩn bị ra ngoài."
Triệu Doanh Doanh đang ăn bánh bao nhỏ và bánh vàng tơ, bánh bao nhỏ thơm ngon, cắn một miếng là có nước, bánh vàng tơ giòn rụm, cắn một miếng là rơi vụn. Triệu Doanh Doanh cầm khăn đỡ vụn bánh, nghe lời của Hồng Miên, lẩm bẩm hỏi: "Đẹp thế nào? Có đẹp bằng ta không?"
Hồng Miên che miệng cười: "Đương nhiên là không, cô nương tự nhiên là đẹp nhất. Chỉ là nô tỳ thấy kỳ lạ, tam cô nương trang điểm lộng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-than-khong-bang-cau-ta/2699309/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.