Cô cũng cười với bọn trẻ.
Cô đang chuẩn bị ăn hết rau củ viên thì nhận được điện thoại của mẹ Diệp.
Đầu bên kia điện thoại, mẹ Diệp nhiệt tình mời cô đến nhà làm khách: “Nhược Linh à, cô biết hôm nay là đêm Giáng sinh, chúng ta cùng nhau đón Tết Tây nhé? Cô đã làm Phật nhảy tường và cá nướng rồi. Con đến ăn cơm nhé!”
Bạch Nhược Linh mím môi cười rồi nói: “Cô, vậy bây giờ con qua đó, làm phiền cô rồi.”
“Ai nha, tốt quá, phiền gì đâu chứ. Vậy cô chờ con.” Mẹ Diệp cực kỳ vui mừng, cúp điện thoại xong lại quay sang thì thầm với Diệp Tinh Du đứng gần đó: “Còn không đi sửa lại cái đầu trông như chuồng gà kia của con đi à.”
Cúp điện thoại, Bạch Nhược Linh nở nụ cười, lộ ra hai hàng răng nhỏ tinh tế.
Cô vứt vội chiếc rau củ viên vào thùng rác, sau đó đi về phía nhà họ Diệp.
“~I had to kill you
I"m really sorry
I had to do it
Gotta go on my own
I had to kill you
I took it for so long~
…
I had to kill you
Was it so much fun?”
Cô khẽ ngân nga bài hát không có giai điệu.
Đến khi cô tới nhà họ Diệp rồi thì lại ngoài ý muốn phát hiện ra trong nhà chỉ có một mình Diệp Tinh Du.
“A... Nhược Linh, cậu đến rồi...” Hôm nay cậu cực kỳ căng thẳng, lại vô cùng khách khí: “Ngồi, ngồi đi...”
“Ơ? Chú và cô đâu rồi?” Cô nhìn quanh nhà, ngôi nhà lớn nhưng lại rất yên tĩnh, ngoại trừ bọn họ ra thì giống như không còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-truyen-cua-cuu/2574380/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.