Bên ngoài hội trường, không biết mưa bắt đầu nặng hạt từ lúc nào, tia chớp xé toạc màn đêm, nước mưa xối xả táp vào bậc thang cao, bắn lên từng lớp bọt trắng xóa.
Mãi cho đến khi một bóng dáng che ô xuất hiện giữa màn mưa.
Dưới tán ô đen rộng, Tần Phạn kéo theo vạt váy dài thướt tha, chậm rãi bước đến, dáng người mảnh mai yêu kiều, ung dung đi giữa cơn mưa,
tựa như bức tranh vẽ mỹ nữ đang từ từ mở ra dưới nét bút tài hoa của bậc thánh thủ.
Tiểu Thỏ cố gắng hết sức giơ ô che phía trên Tần Phạn, cẩn thận đi sát bên cạnh.
Ngay sau đó, Tần Phạn dừng bước, ngón tay thon dài, mát lạnh đẩy nhẹ cán ô về phía cô bé, giọng nói êm tai vẫn thanh đạm như cũ: “Đừng để bị ướt.”
Len lén liếc nhìn tiên nữ bên cạnh qua khóe mắt, Tiểu Thỏ đến giờ vẫn cảm thấy mình như đang mơ.
Rõ ràng vị tiên nữ xinh đẹp lương thiện này, vừa rồi lại bá đạo mạnh mẽ đến thế, trực tiếp véo cổ nữ thần trong mộng của giới giải trí có hậu thuẫn hùng mạnh kia ấn vào tường.
Giờ nghĩ lại, trái tim nhỏ bé vẫn còn đập thình thịch vì sợ hãi.
Tiểu Thỏ đương nhiên không quên chuyện chính: “Chị Phạn Phạn, lỡ như nữ thần Tần… À không, ý em là Tần Dư Chỉ, lỡ như Tần Dư Chỉ lấy được video giám sát ở hành lang rồi tung lên mạng bôi nhọ chị thì sao ạ?”
Những người ở đó đều biết là Tần Dư Chỉ gây sự trước.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cay-sung-than-nien/2876209/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.