Tại phòng hóa trang của đoàn phim.
Tối qua Tần Phạn và Tạ Nghiên Lễ video call đến tận một hai giờ sáng, nên lúc này cô có hơi mệt mỏi, dựa vào ghế trang điểm, mắt lim dim,
mặc cho chuyên viên trang điểm tô vẽ trên mặt mình.
Nhân vật lần này là một tinh anh công sở. Mà nói đến tinh anh công sở, mọi hiểu biết của Tần Phạn đều đến từ thư ký Chu. Vì thế, cô còn cố ý
tìm thư ký Chu để học hỏi kinh nghiệm.
Lúc này, lối trang điểm của Tần Phạn thiên về phụ nữ công sở, tinh tế mà không mất đi vẻ thanh lịch. May mắn là gương mặt cô có khả năng biến hóa cao, vừa có thể lộng lẫy kiêu sa, lại vừa có thể thanh lịch tao
nhã, vừa có thể là đóa hoa phú quý nhân gian, cũng có thể là đóa hoa trắng nhỏ thuần khiết. Tóm lại, không có nhân vật nào cô không thể hóa thân, đây chính là cái mà Bùi Phong gọi là khí chất trời sinh để ăn chén
cơm nghệ thuật này. Trước khi quay.
Tiểu Thỏ mua trà sữa cho tất cả nhân viên trong đoàn phim, duy chỉ đưa cho Tần Phạn một ly dinh dưỡng khỏe mạnh – nước lọc.
Một nam diễn viên uống một ngụm lớn, trêu chọc: “Cô Tần đây là tính vỗ béo hết chúng tôi, còn mình thì vẫn là tiên nữ nhỏ nhắn đây mà.”
Mọi người đang cầm ly trà sữa nhìn xuống eo mình, rồi lại nhìn vòng eo con kiến mặc sơ mi phối chân váy ôm của Tần Phạn, nhỏ đến mức tưởng
chừng một tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cay-sung-than-nien/2876304/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.