Edit: riri_1127
Sau chương này tình cảm đôi bên chắc sẽ có sự thay đổi ~~~
Chương 32: Ngay cả khi cơn mưa lớn khiến thành phố này ...
Dù không bị cảm nhưng Nghê Thường vẫn lấy một túi thuốc cảm uống.
*Thuốc cảm này không phải thuốc tây, mà là loại thuốc bột pha nước nóng, ngăn chặn hiệu quả các triệu chứng của bệnh cảm cúm, uống càng sớm càng tốt.
Hơi ấm từ dạ dày truyền đến toàn thân, cơn buồn ngủ cũng mau chóng ập đến.
Cô rơi vào một giấc mơ dài và phức tạp.
Trong mơ, cô không đứng ở phía sau bậu cửa sổ, mà chạy xuống lầu vui vẻ như chú chim sải cánh. Muốn đi thẳng tới chỗ một người đàn ông, nhưng cửa không mở được.
Có tiếng hét của một người phụ nữ phát ra sau cánh cửa, xen lẫn tiếng mắng mỏ của một người đàn ông và tiếng khóc của ai đó.
Cô nâng tay đập cửa, nhưng không ai đáp lại. Cô cúi đầu xuống và thấy máu chảy tràn ra theo khe cửa. Nghê Thường hét lên một tiếng chói tai và ngay lập tức rơi vào bóng tối ồn ào.
". . . . . . Súc sinh! Hắn nhốt đứa nhỏ trong nhà một mình!!"
"Hắn đem đứa nhỏ ném đi rồi! Súc sinh! Súc sinh!"
. . . . . .
Gậy batong của một ông cụ đập mạnh kèm theo tiếng mắng —— Nghê Thường chợt bừng tỉnh.
Tim cô đập loạn nhịp, nhìn chằm chằm lên trần nhà, hít một hơi thật sâu rồi vươn tay từ dưới chăn ra lau lau trán.
Trên trán toát ra mồ hôi lạnh, giống như thực sự bị bệnh. Nghê Thường uể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cham-rai-dong-long/1418212/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.