Ngay lúc Bạch Trạch định truyền thụ công pháp, từ xa truyền đến một cơn chấn
động. Trong nháy mắt Bạch Trạch đã cảm ứng được có người xâm nhập Hướng
Đạo Tông của lão ta.
Ánh mắt của lão ta nhanh chóng nhìn ra bên ngoài. Chỉ thấy một bóng người
đạp không mà đến, bóng người này mặc một bộ áo trắng, tóc đen tung bay theo
gió, khí chất lúc ẩn lúc hiện như thần tiên hạ phàm, quanh người có vô số điểm
sáng màu vàng óng vờn quanh. Lúc hắn đi tới thoáng như mang theo đại thế của
thiên địa mà đến. Nhìn người này lâu rất dễ khiến lòng người sinh ra cảm giác
không thể so bì, giống như nếu so bì chính là tình huống tranh phong với thiên
địa.
Người này tất nhiên là Sở Duyên.
Bạch Trạch thấy Sở Duyên đi tới cũng không khỏi sửng sốt một chút.
“Xem ra Sở đạo hữu đã hợp tác với thiên địa sâu hơn rồi.”
“Tốt thật…”
Bạch Trạch có chút ghen tị, lặng lẽ nói ra hai chữ “tốt thật”.
Dùng nhãn lực của lão ta đương nhiên có thể thấy được mấy điểm vàng óng
quanh người Sở Duyên trở nên mạnh hơn. Hay nói cách khác, lực khống chế
của Sở Duyên đối với những điểm sáng vàng óng kia đã trở nên mạnh hơn.
Trong mắt Bạch Trạch, hiển nhiên chuyện này đại biểu cho “hợp tác” giữa thiên
địa và Sở Duyên đã biến thành cấp độ cao hơn.
“Đạo hữu.”
Sở Duyên chậm rãi đi tới, đáp xuống khoảng sân rộng của Hướng Đạo tông, cẩn
thận quan sát công trình kiến trúc xung quanh.
“Sở đạo hữu, ngươi đã về.”
Bạch Trạch cũng tiến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-le-that-su-co-nguoi-cam-thay-su-ton-la-pham-nhan-sao/2043899/chuong-566.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.