Trên đường phố trong thành trì cũ nát.
Vù vù…
Một cơn yêu phong thổi qua.
Sở Duyên đang chuẩn bị dẫn Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân sửng sốt một lát, nhìn
thoáng qua hướng yêu phong thổi tới.
Cho dù hắn ở trạng thái vô địch, nhưng bản thân hắn là cảnh giới Phàm Nhân.
Căn bản không nhìn ra bên trong phong yêu ma có thứ gì.
Hắn không nhìn ra.
Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân và Ngao Ngự ở bên cạnh lại nhìn ra.
Có một yêu cường đại ở trong phong yêu ma đang tới bên này.
Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân cảm nhận được khí tức của phong yêu ma này xong,
đều có chút run lẩy bẩy, giống như nghĩ tới chuyện gì không tốt.
Còn Ngao Ngự, trái lại không nghĩ quá nhiều, chỉ đơn thuần cảm thấy có yêu ở
kề bên.
“Yêu nghiệt phương nào! Dám can đảm mạo phạm, còn chưa cút xuống đây!”
“Hú hú!”
Ngao Ngự vừa sải bước ra, đứng trước người Sở Duyên, quát to một tiếng về
phía phong yêu ma thổi tới.
Sau lưng hắn ta bay qua long ảnh.
Long ảnh phát ra tiếng gầm gừ kỳ lạ.
Long uy tràn đầy nghiền áp về phía phong yêu ma kia.
Phong yêu ma kia dừng một lát, giống như hơi kinh ngạc, vì sao có tiếng gầm
gừ kỳ lạ như thế, còn có long uy.
Nhưng phong yêu ma chỉ dừng lại một lát, thì nhanh chóng rơi xuống đường
phố trên thành trì.
Phong yêu ma tán đi, hóa thành một người đàn ông tai hồ dài, diện mạo anh
tuấn.
Người đàn ông trẻ tuổi này rơi xuống đất, ngơ ngác nhìn Ngao Ngự.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-le-that-su-co-nguoi-cam-thay-su-ton-la-pham-nhan-sao/2044172/chuong-470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.