“Không sai, nàng tên là Tô Hề, là đệ tử sư tôn mới thu nhận, cũng là tiểu sư
muội của các ngươi.”
Sở Duyên không giấu diếm, gật đầu thừa nhận.
Những lời này vừa nói ra.
Đám Diệp Lạc đều là đôi mắt sáng lên.
Sư tôn thừa nhận, người này chính là tiểu sư muội của bọn họ.
Nhìn Tô Hề quần áo cũ nát, trên mặt dơ dáy bẩn thỉu, bọn họ đều tò mò.
Có thể khiến sư tôn nhận làm đồ đệ, chắc chắn trên người có chỗ nào xuất
chúng.
“Ngũ sư muội Tô Hề đúng không? Ta là nhị sư huynh của muội, sao trên người
muội lại mặc y phục như vậy, còn cầm con rối, nhị sư huynh dẫn muội đi thay
xiêm y sạch trước.”
Trương Hàn lộ ra nụ cười ấm áp, tiến lên trước muốn chào hỏi Tô Hề.
“Đi đi, ngươi chăm chỉ tu luyện, Lạc Nhi, chuyện dẫn sư muội đi tắm rửa giao
cho ngươi.”
Sở Duyên vội vàng xua tay.
Nói đùa, lão âm hiểm Trương Hàn này, hắn đâu dám để Tô Hề đi theo?
Nhỡ đâu không may bị dẫn thành thiên tài, chẳng phải hắn khóc cũng không có
nơi để khóc sao?
So với Trương Hàn, vẫn là Diệp Lạc khiến hắn yên tâm hơn một chút.
Ừm, hắn cảm thấy đại đệ tử này của hắn không xấu.
Để Diệp Lạc dẫn theo Tô Hề đi chỉnh lại cách ăn mặc, vẫn tốt hơn một chút.
“Xin nghe theo lệnh của sư tôn.”
Diệp Lạc đi ra, cúi người thi lễ với Sở Duyên.
Hắn ta lập tức đi tới bên cạnh Tô Hề, cười nói hai câu với Tô Hề, đại khái là
bảo Tô Hề đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-le-that-su-co-nguoi-cam-thay-su-ton-la-pham-nhan-sao/2044601/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.