Tiếng chấn động hạ xuống đất của Bát trưởng lão đã khiến hàng ngàn người bao vây đại điện của Tông chủ xem trận chiến bên ngoài đã bị ngã gục xuống đất, những người này hầu như là người thường và không có tu vi gì cả, năm mươi cao thủ hàng đầu của bảng Thần Quân ở trước mặt Bát trưởng lão, không khác gì giun dế, gió mạnh từ mặt đất cũng đủ làm bọn họ bị thương.
Nhìn lướt một vòng, Bát trưởng lão cảm thấy mình đối mặt với một đàn giun dế, nên cười điên cuồng ngang ngược như vậy, thậm chí lười đến mức chỉ dùng mỗi tay, muốn gọi mọi người xông lên, tiện thể một chiêu có thể đạp chết toàn bộ người của Tuyết Thần Tông.
"Bảo Bảo! Lạc Lạc!"
Tần Liên Tâm đang ở trong tẩm cung nhìn thấy con trai đang xem trận chiến bên ngoài, bị động tác đột ngột làm giật mình tuột mất Đóa Đóa, bay ra khỏi cửa sổ, đáp xuống đỡ hai đứa con trai vào lòng.
“Bảo Bảo Lạc Lạc, các con có sao không, đừng làm mẹ sợ.” Tần Liên Tâm nhìn thấy máu từ miệng và mũi của hai đứa bé tràn ra, khuôn mặt đau đớn, tái mặt vì sợ hãi, cơ thể run rẩy dữ dội.
"Mẹ, Bảo Bảo không sao."
"Lạc Lạc cũng không sao."
Hai đứa bé lắc đầu, chúng nghiến răng nói để không làm mẹ lo lắng.
"Không sao là tốt rồi! Không sao là tốt rồi!"
Tần Liên Tâm thở phào nhẹ nhõm, ôm chặt hai đứa bé vào lòng mà lòng sợ hãi, nếu hai đứa bé có chuyện gì bất trắc, cô làm sao có thể sống được?
“Ông là ai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-trung-sinh/451804/chuong-455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.