“Trước đừng nhúc nhích.” Phó Tư Dịch cười nhìn cô.
“Làm gì?” Cô không nhìn hắn, sắc mặt ửng đỏ.
Đột nhiên Phó Tư Dịch liền cầm tay cô, “Lau một chút.”
Trầm oan mới chú ý tới trên ngón trỏ cô còn dính chút thuốc.
Tay cô cũng không phải nhỏ, bất quá so với bàn tay dày rộng của hắn, liền tính là gặp sư phụ.
Lòng bàn tay Phó Tư Dịch mát mẻ, kỳ quá chính là Trầm Hoan cảm giác chính mình bị hắn nắm trong tay vẫn luôn nóng lên.
Rõ ràng chỉ là chạm vào lòng bàn tay, hắn lại rất nghiêm túc mà đem toàn bộ ngón trỏ của cô đều lau một lần.
Trầm Hoan không khỏi cảm thấy buồn cười.
Quả thực có độc.
“Vừa rồi nghe em nói muốn mua phòng ở sao?” Phó Tư Dịch thu hồi tay, đem khăn giấy ném vào thùng rác, ngẩng đầu nhìn cô.
Trầm Hoan ngẩn ra, “Tính toán muốn mua.”
“Là ở Thanh Xuyên hay ở đây?”
“Thanh Xuyên đi.” Mẹ cô ở Thanh Xuyên, đương nhiên là muốn mua ở Thanh Xuyên.
“Em cảm thấy nhà anh như thế nào?”
“Rất được a.” Đột nhiên Phó Tư Dịch hỏi cái này, Trầm Hoan thật không thể hiểu được.
“Trầm Hoan, em chuyển đến ở cùng anh đi.” Phó Tư Dịch nhìn cô, ngữ khí rất nghiêm túc.
A?
Trầm Hoan kinh ngạc.
“Nơi đó của anh sẽ an toàn hơn một chút. Huống hồ, với tình hình của em ở đây khó tìm được phòng ở thích hợp. Không bằng đến ở chỗ của anh, hơn nữa.....” Phó Tư Dịch dừng một chút, tầm mắt dừng trên sườn mặt của cô, lỗ tai có chút hồng, “Hơn nữa, anh muốn cùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-buoi-sang-pho-phu-nhan/308724/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.