Edit: Bông
Beta: Boss Sơ
“Ừ.” Ngân Tô gật đầu: “Vậy cậu có rảnh thì hỏi dì một chút rồi kể thêm cho tôi.”
“… Được.”
Ngân Tô ý bảo Trương Dương đi làm việc đi, nói chung là người này cũng không muốn ở chung với cùng cô nên chạy vội đi, cứ như sợ Ngân Tô lại bắt cậu ta lại hỏi chuyện vậy.
Trương Dương sợ tất cả mọi người trong đội ngũ và rõ ràng là có bao gồm cả cô. Có vẻ như đội ngũ này đã tạo bóng ma tâm lý cho Trương Dương.
***
***
Trình Tinh chờ nửa ngày mới thấy Ngân Tô trở về, trên tay cô còn xách theo một ấm nước trông khá là cũ kỹ, NPC Lô Khê đi theo đằng sau.
Ngân Tô vừa bước vào liền nhìn quanh phòng một vòng. Ở vùng quê như thế này, trong nhà thường hay có mấy thứ đồ dùng trong nhà kiểu cũ như gương gắn trên cánh cửa tủ. Thế nhưng trên cửa tủ trong căn phòng này lại dán một tấm poster khá cũ, không thấy gương đâu.
Tìm xung quanh cũng không thấy bất cứ vật gì làm bằng kính.
Xem ra phải tìm ai đó thử quy tắc này mới được…
Lô Khê giống như là gặp phải thứ gì đó ghê tởm lắm, sắc mặt kia trông còn khó coi hơn cả ăn phải một trăm con ruồi, miệng không ngừng phàn nàn với Ngân Tô rằng phòng vệ sinh nhà Trương Dương dơ cỡ nào, đến cả việc tìm một chỗ đặt chân cũng khó.
“Nếu không phải tớ thật sự không nhịn được nữa thì còn lâu tớ mới bước chân vào đó, chỗ đó thực sự quá là kinh khủng.” Bây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/1315562/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.