Viện trưởng và phó viện trưởng đều gấp rút đến bệnh viện để xử lý chuyện này, cảnh sát cũng đã tới và tiến hành lấy lời khai của Lâm Diểu trước.
Những người khác bị mời ra ngoài, chỉ còn lại Lâm Diểu và hai cảnh sát trong phòng. Nữ cảnh sát liền bước tới đóng cửa lại.
Trần Thụ Dư nhìn Lâm Diểu qua khe cửa sắp khép.
Cô vẫn chưa hoàn toàn hoàn hồn sau cơn hoảng sợ, sắc mặt còn rất tái, trong tay ôm một chiếc bình giữ nhiệt đã bị rơi đến móp méo, từng ngụm từng ngụm chậm rãi uống trà đường đỏ kỷ tử.
Hơi nóng bốc lên phủ một lớp sương mờ trên khuôn mặt nhỏ nhắn, dường như dần dần lấy lại chút sắc hồng.
Trần Thụ Dư xoay người rời đi, sự không cam lòng và ganh tị trong lòng cậu ta cũng theo đó tan biến.
Cậu ta thích Lâm Diểu, bao nhiêu năm nay vẫn luôn thích. Vậy nên lúc nãy, sau khi lý trí cân nhắc và suy xét, rất có thể cậu ta cũng sẽ lao lên.
Thế nhưng, ngay từ giây phút cậu ta còn cân nhắc trong lòng, dường như đã thua Văn Dã – người không hề do dự dù chỉ một giây.
Sau khi lấy xong lời khai, Lâm Diểu bước ra khỏi phòng, rất nhiều đồng nghiệp vẫn chờ bên ngoài để an ủi cô. Từ những câu nói vụn vặt của mọi người, cô dần hiểu được nguyên do của chuyện này.
Người đàn ông kia không phải lần đầu tiên đến bệnh viện quậy phá. Con trai ông ta vài năm trước từng được bác sĩ Vạn phẫu thuật. Khi đó, khối u đã được cắt bỏ hoàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chay-bong-khuoc-nha/2131512/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.