Văn Dã xăm hình Tỳ Hưu – loài thần thú trong truyền thuyết mang lại tài lộc – lên cánh tay cho một người đàn ông mở vũ trường. Anh làm từ bảy giờ tối cho đến gần một giờ sáng.
Sau khi khách rời đi, Văn Dã xoa mặt, cố xua đi cơn buồn ngủ, dọn dẹp sơ qua dụng cụ, rồi lấy ổ khóa hình chữ U khóa chặt cửa tiệm.
Tháng Ba, ban ngày trời khá ấm áp nhưng đêm xuống vẫn còn chút se lạnh. Anh khoác áo lên, thò tay vào túi móc điện thoại ra, vừa đi vừa dùng ứng dụng Bách Từ Trảm để ôn từ vựng.
Khi trả lời đúng cả ba mươi từ vựng phổ biến trong bài thi IELTS, màn hình điện thoại hiện lên biểu tượng chiến thắng. Văn Dã nhếch môi cười, chụp lại màn hình rồi gửi cho Lâm Diểu.
Hai nơi chênh nhau hơn bảy tiếng đồng hồ, bên đó chắc khoảng ba giờ chiều. Quả nhiên, chẳng bao lâu sau, anh nhận được tin nhắn hồi đáp.
Lâm Diểu:【Oa, anh giỏi thật!】
Lâm Diểu:【Hôm nay cuối cùng cũng không mưa nữa, còn có cả nắng. Em đưa Jenny và Oscar ra ngoài đá bóng rồi.】
Lâm Diểu:【Hình ảnh】
Còn nửa năm nữa mới khai giảng, Lâm Diểu đã tìm được một công việc làm thêm – trông hai bé sinh đôi nhà hàng xóm và dạy chúng học tiếng Trung.
Học phí ở Cambridge rất đắt đỏ, cô không muốn tiếp tục nhận tiền từ bố mẹ. Cô định đi làm để kiếm chút tiền trước, đến khi nhập học sẽ đăng ký vay vốn từ trường.
Cô còn muốn tiết kiệm đủ tiền để tháng Bảy mua vé máy bay về nước gặp Văn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chay-bong-khuoc-nha/2131531/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.