Tôi muốn anh chặn họng tôi, chứ không bảo anh chặn tôi tới nghẹtthở!!!
Tâm trạng thương xuân tiếc thu của tôi, nghe câu nói chua lè củahắn xong, từ phía sau tôi vỗ cánh bay lên. Dĩ nhiên tôi là ngắt luôn điện thoại, hậm hực trèo lên giường ngủ!!!
Tối ấy tôi ngủ rất ngon, sáng mai tỉnh dậy bỗng thấy nhớ nhung bánhbao trong căng - tin đã lâu không được thưởng thức, tôi đánh thứcTiêu Tuyết, hai đứa đi đánh răng rửa mặt rồi đi xuống căng - tin ănbánh bao. Kết quả là tự nhiên xui xẻo gặp lớp trưởng ở ngay trướccửa căng - tin, nhớ tới chuyện hôm qua, tôi không khỏi thấy ngượngthay cho hai người họ.
Lúc tôi còn cứng đờ không mở miệng ra được thì Tiêu Tuyết đã rấttự nhiên đánh tiếng chào hỏi: “Sớm thế, mang đồ ăn cho người yêuà?”.
Lớp trưởng còn hơi lúng túng, thấy Tiêu Tuyết đã khôi phục đượcsức mạnh, cậu ta cũng lấy lại bản sắc, toét miệng cười: “Ừ”.
Tiêu Tuyết ác miệng không tha ai, còn cố tình hỏi tôi: “Tần Khanh,mày qua coi xem, đây không phải là nô lệ của vợ trong truyền thuyếtsao?”.
Tôi xấu hổ, chỉ có thể cười khan hai tiếng. Tiêu Tuyết nổi tiếng trêu ác, lớp trưởng không dám đỡ: “Rồi rồi, haibạn cứ từ từ ăn nhé, tôi đi trước đây”.
Nhìn lớp trưởng đi mất, lại nhìn Tiêu Tuyết thản nhiên như không cóchuyện gì, tôi giơ ngón tay cái lên: “Xử lý thật sáng suốt”.
Nó thở dài: “Sáng suốt cái gì hả, nửa đêm hôm qua hoa đào bé nhỏcòn mơn mởn, hôm nay mới thấy ánh dương đã ỉu xìu, mày nói coi nóliệt dương nhanh như thế,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chet-sap-bay-roi/465640/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.