Chuyện kế tiếp, tất cả giống như thuận nước đẩy thuyền.
Họ đã quen thuộc thân thể của nhau. Cô không còn là thiếu nữ trẻ trung mười một năm trước, anh cũng không còn là thanh niên hai mươi mấy tuổi. Vì vậy, hai nam nữ thành phục cho dù vào thời khắc giao dịch khó xử cũng cố gắng để mình vui vẻ, thời điểm mình vui vẻ dĩ nhiên cũng làm cho đối phương vui vẻ.
Vóc người Tô Tranh cao gầy, vóc dáng đàn ông mà không cao ở trước mặt cô sẽ cảm thấy tự ti. Nhưng nằm dưới Mạc Phong, tư thế của cô lại là loại tư thế hoàn toàn khuất phục.
Mạc Phong cao lớn, cường tráng, da thịt ngăm đen, cánh tay có lực, giống như chỉ cần nhẹ nhàng dùng sức, liền có thể đem thân thể mảnh khảnh của cô hoàn toàn bao phủ trong ngực, để cho cô không cách nào chạy trốn, không để cô cự tuyệt mình.
Dĩ nhiên Tô Tranh cũng không muốn chạy trốn. Cô vì sao phải trốn? Người đàn ông này đối với phụ nữ mà nói vốn là sự mê hoặc nguy hiểm chết người, khiến cho một người đàn ông trêu đùa mà không để lại dấu vết gì, hấp dẫn cũng là một loại vui vẻ.
Cô nhìn đôi tay thanh tú như ngọc của mình nhẹ nhàng phẩy qua lồng ngực phập phồng của anh nhẹ nhàng xoa bóp. Sau đó nắm lấy, dùng chút sức. cô hài lòng nhìn anh hít sâu, con ngươi bắt đầu tối lại, chỗ nào đó trên mặt nam nhân bắt đầu bốc hơi.
Nhưng là người đàn ông này cũng không có chút động tĩnh, vì vậy tay cô tiếp tục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-du-anh-can-cau/859385/quyen-7-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.