Buổi ký tặng kết thúc, người hâm mộ truyện tranh đã rời khỏi, sự ồn ào xung quanh cũng dần biến mất.
Trong không gian rộng lớn của hội trường, giờ chỉ còn lại cô và người mà cô đã yêu thích nhiều năm.
Giang Nghiễn mặc áo sơ mi trắng, quần tây đen, dáng người cao ráo, đứng không xa, mỉm cười nhìn cô. Cố An không thể kiềm chế được nữa, cô bước xuống từ sân khấu và chạy về phía anh, trái tim đập thình thịch trong lồng ngực.
Anh mỉm cười, dang tay đón lấy cô, cằm anh nhẹ nhàng tựa vào đỉnh đầu cô, vòng tay ôm trọn lấy cô.
Cuối cùng cũng đã được ôm anh.
Khi anh thực hiện nhiệm vụ, nỗi sợ hãi mà cô từng cố gắng dằn xuống trong lòng bỗng nhiên ùa về.
Cô từng vì ngại ngùng mà không biết phải nói thế nào với anh, nhưng giờ đây, cô muốn từng chữ từng câu nói cho anh nghe.
Cố An ngẩng mặt lên, trong mũi cô có cảm giác nghèn nghẹn.
"Giang Nghiễn, em vẫn chưa từng nói với anh."
"Em đã thích anh từ hồi 16 tuổi…"
"Có lẽ… là ngay từ ngày đầu tiên gặp anh."
Đôi mắt đen trắng rõ ràng của cô ướt át, trong sáng và chân thành, lúc này cô không chớp mắt mà nhìn anh rất nghiêm túc.
Giang Nghiễn siết chặt cánh tay, kéo cô về phía mình, trán chạm trán, anh nhẹ giọng hỏi: "Cục Dân chính vẫn chưa đóng cửa, chúng ta đi đăng ký kết hôn nhé?"
Cố An sững sờ, một lúc sau mỉm cười gật đầu, đôi mắt lấp lánh ánh nước.
Giang Nghiễn nâng khuôn mặt cô lên, ngón tay dài lướt qua
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-muon-hon-anh-nicolas-duong-ho-lo/1744761/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.