Trong đầu Cố An tất cả những thắc mắc, thẹn thùng và cảm giác không biết phải làm sao đều biến thành một khoảng trống bởi sự tiếp cận bất ngờ của Giang Nghiễn.
Ngón tay của anh ở bên tai cô, chậm rãi kéo cô lại gần hơn bằng cách đặt tay sau đầu cô.
Giây tiếp theo, đôi môi mỏng của anh phủ lên môi cô, khác với những nụ hôn chuồn chuồn thoáng qua trước đó, lần này là nhẹ nhàng cọ xát, động tác rất dịu dàng lại mang theo lưu luyến vô hạn.
Trước mắt Cố An trở nên mông lung, nhịp tim điên cuồng không thể kiểm soát, đập thình thịch.
Đầu ngón chân cô nhẹ nhàng như đang giẫm lên mây, ngón tay nắm chặt vạt áo của Giang Nghiễn đến trắng bệch, nhưng lại như không có chút sức lực nào.
Trong khoảnh khắc khi Giang Nghiễn khẽ tách ra, chóp mũi chạm vào nhau, hàng mi dài của anh như sắp quét qua má cô.
“Biết rõ chưa?"
Giọng anh khàn khàn, mang theo âm mũi, rất từ tính, rất quyến rũ, khiến tai Cố An nóng bừng.
Hai người vẫn gần nhau, khi Giang Nghiễn nói, môi anh dường như vô tình, nhưng cũng không thể tránh được, chạm vào môi cô.
Hơi thở của anh ấm áp, không thể khước từ, rơi trên đôi môi cô, mang theo ý muốn chiếm hữu mãnh liệt mà cô chưa từng thấy.
Ánh đèn vàng nhạt sau lưng, trước mắt chỉ có anh.
Đêm đông lạnh lẽo, cả người Cố An nóng rực như lên cơn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-muon-hon-anh-nicolas-duong-ho-lo/1744781/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.