Ngay khi Tần Dương bước xuống lầu thì đã ngửi được một mùi thơm đến nao lòng.
Hắn vội đi đến cửa phòng bếp thì thấy Lâm Phương đang mang tạp dề, bận rộn ngược xuôi. Ở trên bếp có một cái nồi đang tỏa ra hơi nóng và mùi thơm ngạt ngào.
- Dì ạ, sao dì dậy sớm thế ạ?
Lâm Phương quay đầu, cười nói:
- Chào buổi sáng Tần Dương. Từ xưa đến nay dì đã quen với việc dậy lúc bốn giờ sáng để chuẩn bị bữa ăn rồi. Dì thấy trong nhà con có gạo lại còn có thịt trong tủ lạnh nên thái một ít để làm cháo thịt.
Tần Dương cười nói:
- Từ xa đã có thể ngửi thấy hương thơm rồi ạ, dì nấu nồi cháo này quả là cực phẩm. Nhưng mà bây giờ cũng không mở cửa tiệm nữa nên dì cũng nên ngủ nhiều hơn xíu, không cần dậy sớm như thế đâu ạ.
- Dì đã có thói quen này nhiều năm nên đã trở thành một phần tự nhiên. Cứ đến giờ là dì thức giấc nên khó mà sửa được trong thời gian ngắn.
Tần Dương cười nói:
- Còn chị Đồng thì sao ạ? Chị ấy vẫn ngủ ạ?
- Nó thức dậy rồi. Dì để nó ra ngoài mua bánh bao, chắc là cũng sắp về rồi. Chẳng qua, dì chưa kịp hỏi con đã đụng vào đồ đạc trong bếp …
Tần Dương vội vàng nói:
- Dì ơi, dì hãy coi đây là nhà mình, không cần khách khí đâu ạ. Bình thường con ở một mình nên ít khi nấu nướng, trong tủ lạnh cũng thường trống rỗng.
Lâm Phương cười nói:
- Những người trẻ tuổi thường ham
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-ton-dac-cong/2259137/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.