Tần Dương trở về, cũng không có chuyện gì ồn ào, dù sao ở đại học quản lý tương đối lỏng lẻo, mấy ngày không lên lớp, thực sự cũng không phải chuyện gì to tát, cũng có người quan tâm hỏi Tần Dương vài câu những ngày này đi đâu, bị vài câu nói đại khái của Tần Dương làm cho qua chuyện.
Hàn Thanh Thanh hôm qua nghỉ ngơi một ngày, hôm nay cũng bắt đầu đi học, ngồi ở vị trí dựa vào sát tường từ sớm lẳng lặng xem sách, thấy Tần Dương đi vào, nhìn về phía Tần Dương cười nhẹ.
Tần Dương thoải mái ngồi xuống chỗ bên cạnh Hàn Thanh Thanh, nhẹ giọng cười nói:
- Nghỉ ngơi xong rồi?
- Ừ, phải ôn tập nghiêm túc một chút, chuẩn bị thi rồi.
Tần Dương cười nói:
- Thi xong là lại nghỉ đông rồi, về Thanh Đảo đón năm mới hay sao?
Hàn Thanh Thanh cười nói:
- Đúng vậy, mẹ tôi ngóng trông tôi trở về lâu lắm rồi... Còn cậu?
Tần Dương cười ha ha nói:
- Tôi đương nhiên cũng về nhà chứ, đón năm mới mà, đây là khoảng thời gian để gia đình đoàn tụ.
Hàn Thanh Thanh quan tâm hỏi:
- Hai bác, vẫn như cũ vậy sao?
Tần Dương cười khổ nói:
- Chắc là vẫn vậy.
Hàn Thanh Thanh đồng tình nhìn thoáng qua Tần Dương, Tần Dương dù có bản lĩnh hơn nữa, cũng giải quyết không được việc này, để giải quyết việc này chỉ có chính bản thân hai người họ thôi.
Lúc đến tiết học thứ tư, màn hình điện thoại Tần Dương bỗng nhiên phát sáng.
Tần Dương cầm điện thoại lên, là một mẫu tin nhắn, còn là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-ton-dac-cong/2259330/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.