Hắn lúc đó thống khoái vô cùng, nhưng cũng là việc kiến hắn sau này hối hận vạn phần. Hắn như một mãnh hồ vồ mồi, cường bạo đem nàng về cung, mặc cho nàng kháng cự giãy dụa, hắn cũng không quan tâm. Hắn là đế vương tự nhiên cho mình cái quyền muốn nữ nhân nào thì nữ nhân đó phải phục tùng, dù nàng không tuân theo thì nhất định có ngày hắn sẽ chinh phục được nàng.
Nàng rất ít khi mở miệng nói chuyện, thân thế lại càng không chút manh mối,chỉ nói mình tên Băng, ngay cả họ là gì cũng không chịu nói. Hắn đã phái rất nhiều người đi thăm dò nhưng không thu được kết quả gì, nàng giống như một ngọn gió bí ẩn xuất hiện trong đời hắn vậy.
Hắn bỏ ngoài tai lời chê cười của triều thần, cố ý phong nàng làm phi, ban cho nàng cung điện hoa lệ nhất, cho nàng bao trang sức quý giá, quần áo hảo hạng, vô số người hầu, thậm chí hận không thể đem hết thảy mọi thứ tốt nhất trên đời đến trước mặt cho nàng chọn, chỉ cần đổi lấy một nụ cười trên môi nàng là đủ rồi. Nhưng nàng thuỷ chung lạnh lùng với hắn, kinh thường hắn…Hắn là đế vương mà nàng còn kinh thường….
Nhiều ngày tức giận tích luỹ đến cực điểm, rốt cục một đêm say rượu hắn chiếm đoạt nàng, cướp đi sự trinh trắng của nàng. Nhìn nang sau đó ảm đạm vô thần hắn đau lòng cực điểm, hối hận mình không bằng cầm thú. Nhưng mà tôn nghiêm của bậc đế vương kiến hắn không được yếu thế, vì thế luôn tìm cách tránh mặt nàng.
Nàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-ton-phe-hau/307513/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.