Cuối cùng Chu Vận nhất quyết không đi gặp nghiên cứu viên Vật lý kia. Cô ở nhà ba ngày thì nhà cô ầm ĩ hết cả ba. Mẹ cô đã áp dụng hết tất cả cách có thể để phản đối việc Chu Vận đến với Lý Tuân, thậm chí là mắng chửi gay gắt bằng những lời chua ngoa thậm tệ.
"Con đừng kể lể nó có mục tiêu hay lý tưởng gì với mẹ nữa. Dù nó có bản lĩnh thông thiên thì cũng chỉ là một thằng con hoang không cha không mẹ đã ngồi tù sáu năm mà thôi, nó và nhà chúng ta hoàn toàn không phải người thuộc cùng một thế giới."
Chu Vận khuyên không được, nói cũng không xong. Cô phát hiện cô càng nói đỡ cho Lý Tuân thì mẹ cô sẽ càng hận anh nhiều hơn. Dường như mẹ cô cho rằng con gái mình trở nên không vâng lời đều là do "thằng con hoang" này dạy hư.
Tối ngày thứ ba, Lý Tuân gọi điện đến, nói cho Chu Vận biết anh đã xây dựng xong hệ thống bệnh án điện tử của cô rồi. Anh chỉ bàn với cô về vấn đề di chuyển dữ liệu trong hệ thống, không hề nói gì khác. Nhưng Chu Vận nhận ra anh đang muốn cô nhanh chóng trở về.
Mấy ngày qua Chu Vận đã bị mắng đến tối tăm mặt mày, không ngờ lúc định đi lại phải nghe thêm một chập nữa. Cô vẫn dùng cách trước kia, thừa dịp ba mẹ ngủ say lặng lẽ bỏ trốn.
Đêm đó Chu Vận thu dọn hành lý xong liền đặt túi đồ ở dưới lầu trước, rồi rón rén đi lên phòng thờ ở tầng Hai. Bên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chiec-bat-lua-va-vay-cong-chua/17056/quyen-2-chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.