Biên tập: Angel Anette.
...
5.
Tình yêu, Chung Ánh Nhai sợ hãi loại đồ vật này.
Y là một đứa trẻ mồ côi, từ lúc còn nằm trong tã lót đã bị cha mẹ ruột vứt bỏ trong chuồng ngựa. Y vừa là đứa trẻ may mắn, cũng lại là một kẻ bất hạnh.
May mắn là vì y được một cặp vợ chồng phương Đông nhân hậu nhận nuôi, được trải qua tám năm tuổi thơ vô ưu vô lo, hạnh phúc trọn vẹn. Nhưng bất hạnh chính là vào năm y tám tuổi, mẹ nuôi phát hiện ra chồng mình ngoại tình.
Người mẹ nuôi hiền hậu và nhân từ ấy đã biến thành một người hoàn toàn khác, gương mặt bà trở nên dữ tợn, thần trí thay đổi thất thường.
Có khi bà vẫn dịu dàng như xưa, nấu món ăn yêu thích cho y, dỗ dành y ăn thêm một chút. Nhưng ngay giây tiếp theo bà sẽ đột nhiên nổi điên, hất tung bàn ăn rồi bóp chặt lấy cổ y, hung hăng gào thét:
"Vì sao anh không còn yêu em nữa? Con tiện nhân đó thì có gì hơn em? Trả lời đi!"
Cổ họng bị siết đến đỏ bừng, y cố sức giãy giụa trong tay bà, khóc lóc kêu:
"Là con mà, mẹ ơi! Buông con ra, mẹ ơi!"
Nhiều lần y gần như bị siết đến bất tỉnh, mẹ nuôi lại đột nhiên tỉnh táo trở lại, hoảng hốt buông tay, ôm chặt lấy y khóc nức nở:
"Xin lỗi, Tiểu Nhai... xin lỗi con... mẹ chỉ còn mình con thôi..."
— "Mẹ chỉ còn mình con thôi."
Đã từng nói ra những lời như thế, nhưng đến khi y giật mình tỉnh giấc lúc nửa đêm, thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chiec-nanh-huyet-khe-quy-hac-vien-son/2765940/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.