"Khanh Khanh, tôi có thể xem sợi Nụ hôn của Chúa cứu thế được không?"
Là Du Tinh Tử.
Suy nghĩ mơ hồ của Thẩm Mộ Khanh trong nháy mắt trở lên tỉnh táo, đôi mắt hạnh của cô đột nhiên mở to, cơ thể bắt đầu liều mạng giãy ra.
Cô thấp giọng ngăn người đàn ông đang hoàn toàn phớt lờ mọi thứ mà làm loạn trên người cô: "Fred Keith! Mau đứng dậy, có người đến kìa!"
Người đàn ông vừa được nếm một chút vị ngọt sao có thể dễ dàng thỏa hiệp như vậy? Ngay cả lời của Thẩm Mộ Khanh cũng tự động quăng ra sau đầu.
Dáng vẻ hoàn toàn giống như bị tinh trùng lên não, sau khi cảm nhận được động tác vùng vẫy của Thẩm Mộ Khanh, tay anh rời khỏi mu bàn tay của Thẩm Mộ Khanh, thay vào đó lại ôm lấy eo cô, giữ cô đứng trước mặt anh.
Thẩm Mộ Khanh thấy người đàn ông không đáp lại, đành cúi đầu nhìn, thấy anh đang nhắm chặt hai mắt, bộ dáng như đang mê đắm, cô tức giận đến muốn đánh người.
Cô giơ tay lên đánh thẳng vào khuôn mặt đẹp trai đó.
"Anh mau đứng dậy nhanh lên!"
Lực đánh không mạnh lắm, nhưng tiếng vang cũng không hề nhỏ.
Tiếng đánh lập tức vang vọng khắp phòng.
Thẩm Mộ Khanh khẽ mở miệng, không thể tin được nhìn vào tay mình, rồi lại nhìn vào mặt Fred.
Cô không dám nhìn vào mắt Fred nên hoảng sợ giơ tay lên ôm lấy đầu anh.
Cô tựa cằm lên mái tóc vàng óng của anh, bắt chước cách anh an ủi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chiem-huu-tuyet-doi-da-ma-vo-cuong/1775082/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.