Trong nhà lao bí mật âm u ẩm ướt, Bạch Thứu bị xích sắt treo trên giá tra tấn, toàn thân là máu.
Giữa lúc hắn ta đang hấp hối, bên ngoài phòng lao đột nhiên có một làn khói màu tím quỷ dị bay vào.
“Ực… Đây là…” Ngục tốt canh gác vừa mở miệng, đã lần lượt ngã xuống đất không dậy nổi.
Bảy tám tên hắc y nhân như ma quỷ lách vào lao phòng, người dẫn đầu quỳ một gối xuống đất: “Đại nhân chịu khổ rồi.” Vừa nói vừa lấy ra chìa khoá mở xích.
Bạch Thứu yếu ớt ngước mắt: “Các ngươi… Là do ai phái tới?”
“Phụng mệnh Vũ Văn đại nhân, đặc biệt đến đây tương cứu.” Tên hắc y nhân vừa nói vừa định đỡ hắn ta dậy.
Bị dìu đi được mấy bước, Bạch Thứu đột nhiên khàn giọng nói: “Quạ kêu canh ba.”
“Bóng tối tề tựu.” Tên hắc y nhân lập tức đáp lời.
Bạch Thứu lúc này mới hoàn toàn buông bỏ cảnh giác, gật đầu: “Đi…”
Ngay sau khi bọn họ rời đi không lâu, trong nhà lao bí mật vang lên tiếng la hét hoảng hốt: “Không hay rồi! Bạch Thứu vượt ngục rồi! Mau đi bẩm báo Thác Bạt công chúa!”
Bọn người Bạch Thứu vội vã chạy trốn đến khu rừng ngoài thành, Bạch Thứu thở hổn hển dựa vào một gốc cây.
Thấy bốn phía tĩnh lặng không người, tên hắc y nhân đột nhiên rút đao: “Đại nhân, có thể lên đường được rồi.”
Đồng tử Bạch Thứu đột nhiên co rút lại: “Vũ Văn Liệt muốn diệt khẩu ta?!” Hắn ta giận dữ chửi rủa, trở tay rút ra con dao găm giấu trong giày để chống cự.
Giữa lúc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chieu-duong-cong-chua-nam-tieu-dai-dao/2950450/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.