🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ý định ban đầu của Khương Dư Dạng không phải là để cho Linh Mai chống lại mình, mà là sợ mình dung túng như thế sẽ tạo thói quen nói dối khi Linh Mai đứng trước mặt ba mẹ.

Thẩm Dực ôm cô vào lòng, hơi thở phả ra bên tai cô, lồng ngực hơi rung động: “Bé con chỉ mới bây lớn đã có thể chọc giận em rồi.”

Anh khẽ híp mắt, tặc lưỡi: “Vả lại, người ta có câu kẻ ác tự có kẻ ác trị. Cô chủ nhỏ này như đúc ra từ một khuôn với anh hồi bé.”

Khương Dư Dạng hứng thú, kìm nén vành mắt đỏ hoe tò mò hỏi: “Hồi bé anh thế nào?”

Nói đến đề tài này, Thẩm Dực đã hoàn toàn thả lỏng, cười đến mức vui vẻ: “Từ bé anh đã không thích ăn thịt sườn, cô giúp việc nhà anh đã đuổi theo đút anh ăn. Sau đó anh nói là mình đã ăn rồi, thực chất là bỏ lại trên xà ngang ghế, rồi quấn lại bằng giấy ăn mang đi vứt. Tất nhiên lãng phí lương thực không hề tốt.”

Hồi bé Thẩm Dực là điển hình cho tính cách bướng bỉnh, đạo cao một thước thì anh ma cao một trượng, thảo nào mấy đứa trẻ trong đại viện kia đều nghe lời anh.

Khương Dư Dạng nín khóc bật cười: “Con gái anh giống anh, vậy sau này anh hãy quyết định đi.”

Hai tay anh gối sau đầu, nhàn nhã tựa vào đầu giường: “Bé con này thông minh thì có đấy, giống như đứa bé trời sinh đã biết sử dụng ưu thế của mình. Có điều chắc chắn bây giờ bé con cũng đã nhận thức lỗi lầm của mình. Nếu em không tin thì ra ngoài nhìn xem, nhất định là Linh Mai đã tự cầm muỗng ăn hết cháo trong bát rồi.”

Mây đen trong lòng cô đã tan đi trở nên sáng sủa, cô lại nhìn về phía Thẩm Dực hỏi: “Vậy thì tại sao ban nãy anh còn đút cho bé con?”

“Chẳng phải trong nhà nên có một nhân vật chính diện và một nhân vật phản diện à?”

Nói cũng có lý.

Sự dịu dàng lặng thinh trên người Thẩm Dực bao trùm lấy cô, khiến Khương Dư Dạng càng tin chắc rằng, anh là đàn ông, là chồng, là ba và cũng là chỗ dựa cả đời của cô.

Khương Dư Dạng mở hé cửa, nhìn thấy Linh Mai vẫn đang ngồi ngay ngắn trên ghế trẻ em.

Tim cô mềm nhũn, ra khỏi phòng đi tới phòng khác. Linh Mai chạy tới ôm chầm lấy cô, rồi giơ bát cháo mà mình đã ăn sạch sẽ đến trước mặt cô, ân cần nói: “Mẹ ơi, con đã ăn xong rồi, sau này con sẽ tự ngoan ngoãn ăn cơm.”

Tâm tư trẻ con vô cùng đơn thuần, làm sao có thể ghét ba mẹ đã đối tốt với mình nhất chứ?

Cho dù bây giờ không vui thì ngủ một giấc dậy, ra ngoài chơi một chuyến cũng sẽ quên hết.

Dù thật sự đã làm sai chuyện gì thì làm ba mẹ cũng nên bao dung để cô bé trưởng thành.

Ăn xong, hai người đã được mời đến resort nghỉ dưỡng mà nhà họ Kỷ mới mở.

Căn resort nằm ở vùng ngoại thành thủ đô, tựa vào núi ở cạnh sông không khác gì

Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chim-dam-trong-su-nuong-chieu-cua-anh/2022623/chuong-84.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Chìm Đắm Trong Sự Nuông Chiều Của Anh
Chương 84
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.